Sau khi đấu giá đi pháp bảo sơ hình loại phi hành, Lục Dương đằng hắng cổ họng, cười nói: “Để các vị đạo hữu đợi lâu rồi, kế tiếp là thời gian vật phẩm bán đấu giá áp trục, vật phẩm bán đấu giá áp trục đầu tiên, pháp bảo phòng ngự Ngân Lân Thuẫn, dùng mai rùa Ngân Lân Quy bậc ba trung phẩm luyện chế thành, giá khởi điểm ba mươi vạn linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn ba vạn.”Hắn phất tay áo, một tấm khiên màu bạc to bằng bàn tay bay ra, nháy mắt phóng to, linh quang lấp lánh, mặt ngoài tấm khiên có một chút đường vân dạng vảy.“Ba mươi vạn!”“Ba mươi ba vạn!”“Ba mươi sáu vạn!”...Pháp bảo phòng ngự này cạnh tranh khá kịch liệt, cuối cùng lấy giá cao sáu mươi vạn, bị Uông Hoa Sơn đấu giá được.Vương Trường Sinh nhìn thấy Uông Hoa Sơn lên đài thanh toán linh thạch, thầm giật mình.
Xem ra, cuộc sống của Uông Hoa Sơn không tệ, thế mà lấy ra được sáu mươi vạn linh thạch.Cái này cũng không có gì kỳ quái, Uông Hoa Sơn ở Nam Hải hơn hai mươi năm, bây giờ gia nhập một đội ngũ săn yêu, giàu có tuyệt không kỳ quái, phú quý cầu trong nguy hiểm, vận khí tốt liền sống sót, vận khí không tốt, trở thành thức ăn của yêu thú.“Vật phẩm bán đấu giá áp trục thứ hai, lò luyện đan cấp bậc pháp bảo, Kiền Dương Lô, đối với luyện đan có tác dụng nâng cao nhất định, luyện đan sư đừng bỏ lỡ.
Giá khởi điểm bốn mươi vạn vạn, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn năm vạn.”Lục Dương phất tay áo,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-lien-chi-dinh/1191030/chuong-864.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.