Liễu Hồng Thường mỉm cười, nói: “Tổ mẫu, nghe Tô sư tỷ nói, cậu của tỷ ấy đối với tỷ ấy rất tốt, Vương Minh Nhân đệ tử Từ sư thúc của Chấp Sự điện cùng cậu của Tô sư tỷ là đồng tông đồng nguyên, nếu không ngài gặp hắn một lần?”“Được rồi! Vậy gặp hắn một lần, lần sau không được viện dẫn lẽ này nữa.”Lâm Nhược Y trầm ngâm một lát, nói như vậy.“Đa tạ Lâm sư thúc, cậu của đệ tử ở ngoài Thái Nhất cung, hắn không vào được.”“Ngươi đi dẫn hắn vào là được, nói chuyện xong thì rời khỏi.”Tô Băng Băng thở phào nhẹ nhõm một hơi, cười nói: “Vâng, Lâm sư thúc.”Vương Trường Sinh đứng ở cửa Thái Nhất cung, vẻ mặt có chút khẩn trương.Nếu Tô Băng Băng bên này không có cách nào, hắn chỉ có thể xin giúp đỡ từ Trần Nhất Long hoặc là Tử Nguyệt tiên tử.Hắn một lần này cũng đưa Mặc Thải Vân cùng Diệp Lâm đến, hy vọng luyện đan sư bậc ba đồng ý hỗ trợ.Mặc Thải Vân cùng Diệp Lâm đứng ở bên, Mặc Thải Vân vẻ mặt khẩn trương, Diệp Lâm sắc mặt bình tĩnh.Tô Băng Băng đi ra, cười tủm tỉm nói: “Cậu, được rồi, Lâm sư thúc bằng lòng gặp cậu một lần, cậu đi theo cháu.”Vương Trường Sinh thở phào nhẹ nhõm một hơi, đi theo Tô Băng Băng tới chỗ ở của Lâm Nhược Y.“Tại hạ Vương Trường Sinh, ra mắt Lâm đạo hữu.”Vương Trường Sinh ôm quyền với Lâm Nhược Y, khách khí nói.“Ngươi chính là cậu của Tô sư điệt? Có lời gì thì nói đi!”Lâm Nhược Y giọng điệu bình thản, một bộ dáng từ chối người ta ở ngoài ngàn dặm.“Lâm đạo hữu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-lien-chi-dinh/1191075/chuong-842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.