Vương Trường Sinh thở phào nhẹ nhõm một hơi, sắc mặt đỏ bừng chậm rãi khôi phục bình thường.
Âm tu quả thật lợi hại, chỉ là thời gian làm phép quá dài, bình thường đấu pháp, kẻ địch không có khả năng cho Uông Như Yên đánh đàn xong, thời gian một chén trà nhỏ đủ kẻ địch giết Uông Như Yên tám trăm lần.
Nếu Uông Như Yên sửa tu công pháp âm luật cấp bậc cao, không biết có thể rút ngắn thời gian làm phép hay không.
“Phu quân, chàng không sao chứ!”Uông Như Yên thu hồi Huyền Nguyệt Tỳ Bà, quan tâm hỏi.
“Ta không sao, thời gian phu nhân làm phép quá dài, bình thường đấu pháp, cũng sẽ không cho nàng thời gian.
”Uông Như Yên cười khổ, nói: “Ta cũng muốn rút ngắn thời gian, nhưng không có cách nào, chưa đánh xong một khúc, căn bản không có cách nào phát huy uy lực lớn nhất, chờ tu vi ta nâng cao một chút, tình huống hẳn là sẽ cải thiện.
”Vương Trường Sinh gật gật đầu, thu hồi trận bàn cùng cờ trận.
Xử lý xong thi thể yêu cầm, bọn họ hóa thành hai độn quang bay về phía xa.
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ở hải vực Ngũ Long gần mười năm.
Nói thật, Nam Hải tài nguyên yêu thú quả thật phong phú, chỉ là quá tốn thời gian.
Năm năm trước, bọn họ không có bao nhiêu kinh nghiệm, đều là mua tin tức từ cửa hàng, rất khó đụng tới yêu thú bậc ba, chỉ là săn giết hai con yêu thú bậc ba, về sau chậm rãi mò mẫm được bí quyết, săn giết yêu thú bậc ba mới nhiều hẳn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-lien-chi-dinh/1191185/chuong-802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.