Đúng lúc này, Vương Trường Nguyệt bay đến giữa không trung, lớn tiếng phân phó: “Tẩu tử đang trùng kích Kết Đan kỳ, toàn bộ tộc nhân rút khỏi Thanh Liên sơn trang, để tránh bị lôi kiếp lan đến.
”Vương Thanh Khải lao ra khỏi chỗ ở, hắn sớm đã biết Uông Như Yên đang trùng kích Kết Đan kỳ, vội vàng chỉ huy tộc nhân rút khỏi Thanh Liên sơn trang, để tránh bị lôi kiếp lan đến.
Quan trọng nhất là, đừng để bọn họ quấy rầy Uông Như Yên trùng kích Kết Đan kỳ.
Dị tượng Kết Đan vừa xuất hiện, Vương Trường Sinh đã có phát hiện, hắn chạy ra khỏi chỗ ở.
Nhìn vòng xoáy trên trời, trong mắt hắn tràn đầy lo lắng.
Hắn không dám ở lại phụ cận lôi kiếp, để tránh đưa tới lôi kiếp lớn hơn nữa.
Cả gia đình Vương Trường Sinh đứng ở nơi xa, trên mặt tràn đầy lo lắng.
Bọn họ đều hy vọng Uông Như Yên có thể tiến vào Kết Đan kỳ, nhưng ai cũng không dám đảm bảo, Uông Như Yên nhất định có thể tiến vào Kết Đan kỳ.
Vòng xoáy khổng lồ trên không Thanh Liên sơn trang phình to đến kích thước vài dặm, linh quang lấp lánh, huyễn lệ đến cực điểm.
Trái tim toàn bộ tu sĩ Vương gia đều nhấc lên tới cổ họng, mắt cũng không chớp nhìn chằm chằm vòng xoáy khổng lồ.
Nếu Uông Như Yên tiến vào Kết Đan kỳ, toàn bộ Vương gia đều được lợi.
Trong mật thất, Uông Như Yên ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, trên mặt tràn đầy nét kiên định, trước người có hai cái bình sứ cùng một cái hộp ngọc màu xanh.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-lien-chi-dinh/1191263/chuong-763.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.