“Đúng rồi, muội cố gắng nhiều hơn, mau chóng học được bố trí trận pháp bậc ba! Một lần này nếu có trận pháp bậc ba, chúng ta sẽ không phải thương vong nhiều tộc nhân như vậy.
”Trên người Vương Trường Sinh có mấy bộ trận kỳ trận bàn bậc ba, nhưng là Diệp Lâm luyện chế, hắn không dám lấy ra làm hộ tộc đại trận của gia tộc, để tránh bị người của Cửu U tông nhận ra, mười mấy năm đã trôi qua, người Cửu U tông còn chưa tìm tới cửa, nhưng mọi việc không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, Vương Trường Sinh phải cẩn thận và cẩn thận hơn nữa.
“Muội sẽ cố gắng học tập trận pháp.
Ca, thương thế của ca nghiêm trọng không? Muội bố trí cho ca một bộ Lưỡng Nghi Tụ Thủy Trận đi! Bộ trận pháp này là trận pháp bậc ba phiên bản đơn giản hoá, hắn dạy muội, có trợ giúp đối với ca tu luyện.
”Vương Trường Nguyệt có chút hưng phấn nói.
Mặt Vương Trường Sinh lộ vẻ hoang mang, hỏi: “Hắn? Muội muội, giữa muội với hắn! ”“Ca, ca nghĩ đi đâu vậy, chúng ta không có gì, hắn tự yêu cầu, xưng hô ngang hàng, muội nếu là gọi hắn Diệp đại sư hoặc là Diệp tiền bối, hắn sẽ không chịu dạy muội trận pháp.
”Khuôn mặt có chút phúng phính trẻ con của Vương Trường Nguyệt hiện lên một mảng đỏ ửng, giải thích.
“Như vậy tốt nhất, ta đi về chữa thương trước, muội thủ trận pháp, tạm thời đừng đi qua nghe hắn giảng bài, để tránh bị kẻ địch nhân cơ hội đánh lén.
”“Biết rồi, ca mau trở về chữa thương đi!”Về tới chỗ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-lien-chi-dinh/1191403/chuong-709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.