Buổi sáng hôm sau, Vương Thanh Khải tới chỗ ở của Vương Trường Sinh, thỉnh tội với Vương Trường Sinh.“Cửu thúc, đều là cháu cân nhắc không chu toàn, còn xin cửu thúc trách phạt.”“Tuy nói cháu là ý tốt, nhưng cháu làm như vậy quả thật không ổn, lần sau không được viện dẫn lẽ này nữa, khôi phục bổng lộc tộc nhân, bổng lộc khất nợ, chia tháng ra trả, triệu hồi tộc nhân phái ra làm công cho người khác.
Bọn họ là tu sĩ của gia tộc, không phải tán tu, linh thạch tấn thăng linh mạch đã gom đủ, áp lực trên người các ngươi không cần lớn như vậy.”Vương Trường Sinh phân phó.
Để tộc nhân buông bỏ tu luyện, toàn tâm toàn ý kiếm linh thạch, loại hành vi này không khác gì mổ gà lấy trứng, hắn tự nhiên sẽ không đồng ý loại cách làm này.“Vâng, cửu thúc.”Vương Trường Sinh và Tử Dương đạo nhân trao đổi, đạt được một bó tơ tằm bậc ba, cộng thêm linh mộc bậc ba trước kia dùng một khối nhỏ còn lại, có thể luyện chế cho Uông Như Yên một món bản mạng pháp khí.Sau khi Vương Thanh Khải rời khỏi, Vương Trường Sinh lấy ra tài liệu luyện khí, luyện chế cho Uông Như Yên một món bản mạng pháp khí.Hắn lúc trước từng giúp Uông Như Yên luyện chế bản mạng pháp khí, chẳng qua đã thất bại, một lần này khẳng định có thể thành công.Một tháng thời gian, rất nhanh đã trôi qua.Vương Trường Sinh ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, trước người bày một cái đàn cổ màu xanh, đàn cổ màu xanh dài năm thước, rộng một thước, góc trên bên trái thân đàn có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-lien-chi-dinh/1191779/chuong-550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.