“Con biết rồi, cha, nếu không phải ngài cẩn thận chỉ điểm, cộng thêm con luyện tập lượng lớn, con cũng sẽ không thành công luyện chế ra con rối thú bậc hai trung phẩm.”Vương Thanh Thiến gật đầu nói, trên khuôn mặt tràn đầy kích động.“Thanh Dương mấy ngày nữa là thành hôn, con là chị cả, tính tặng nó cái gì?”Vương Thanh Thiến nghĩ nghĩ, cười nói: “Đệ đệ muốn Trúc Cơ, có chút khó khăn, con cho nó hai ngàn khối linh thạch làm quà đi! Ừm, tặng nó thêm con rối thú bậc hai trung phẩm này, cha thì sao!”“Cho nó một viên Trúc Cơ Đan, nhưng cần trừ từ trong điểm công đức của nó, lại cho nó một khoản linh thạch, có thể Trúc Cơ hay không, phải xem cơ duyên cá nhân nó.”Vương Thanh Dương là tứ linh căn, một viên Trúc Cơ Đan, cũng không biết hắn có thể tiến vào Trúc Cơ kỳ hay không.“Sẽ, đệ đệ khẳng định sẽ tiến vào Trúc Cơ kỳ.”Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói: “Hy vọng thế! Được rồi, con trở về nghỉ ngơi đi! Vi phụ có việc cần làm rồi.”“Vâng, con gái cáo lui.”Vương Thanh Thiến đáp lại, cầm theo con rối thú bậc hai trung phẩm vừa luyện chế ra kia rời khỏi.Năm ngày sau, cao thấp Vương gia tràn ngập không khí vui vẻ, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ngồi ở trên chủ tọa, Vương Thanh Dương trang phục chú rể, dẫn theo tân nương lạy Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên.Sau khi kết thúc buổi lễ, Tống Vịnh Yên được người ta đưa về phòng tân hôn, Vương Thanh Dương kính rượu khách khứa, uống không ít linh tửu, mặt đỏ bừng.Vương Thanh Dương uống ngà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-lien-chi-dinh/1191829/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.