Sống mũi Vương Bình An có chút cay cay, nước mắt không ngăn được chảy ra bên ngoài.
Hắn hướng về phía Vương gia bảo quỳ xuống, nức nở nói: “Cha, mẹ, con trai bất hiếu Vương Bình An hôm nay thành thân.”“Được rồi, đứng lên đi! Hôm nay là ngày đại hỉ của đệ, khóc cái gì, nên cười.
Đệ sống cho tốt, đã là hiếu thuận lớn nhất.
Cửu thúc cửu thẩm đã bế quan, trước khi bế quan, cửu thúc bảo ta nhắn cho đệ, làm một phú ông gia cho tốt, hy vọng con cháu của đệ có thể xuất hiện người mang linh căn, cha mẹ của tân nương tử cũng là người tu tiên, tỷ lệ con cháu hai người xuất hiện người mang linh căn vẫn là khá lớn.”Vương Thanh Viễn nâng Vương Bình An dậy, chậm rãi nói.“Lục ca, hôm nay là ngày đại hỉ của đệ, huynh uống một chén rượu rồi lại đi!”Vương Thanh Viễn hơi do dự, gật đầu đáp ứng, hắn cùng Vương Bình An đi về phía sảnh đãi khách.Vương gia bảo, sân nhà yên tĩnh nào đó.Lỗ Dương nằm ở trên xích đu, cầm trên tay một cái bầu rượu màu xanh, bên cạnh có một cái bàn trúc màu xanh, bên trên bày hai đĩa đồ ăn.Hắn thỉnh thoảng uống hai ngụm linh tửu, cầm lấy mấy củ lạc ném vào trong miệng, vẻ mặt thích ý.Ở trước người hắn bày mấy vò không, Vương Thanh Dương đang thanh tẩy linh mễ (mễ: gạo).Vương Thanh Dương năm nay mười tám tuổi, Luyện Khí tầng bốn.
Hắn có thể tu luyện đến Luyện Khí tầng bốn, đều là vì cha mẹ, tỷ tỷ và ca ca cho tài nguyên tu tiên, nếu dựa vào chính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-lien-chi-dinh/1192019/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.