“Chít chít!”Trong miệng Song Đồng Thử phát ra tiếng kêu chít chít, cái đuôi vung vẩy không ngừng, thân thể to béo nhanh chóng lao về phía trước, năm người Vương Trường Sinh vội vàng đuổi theo.
Không qua bao lâu, năm người đã biến mất ở trong rừng trúc.
Năm tháng như thoi đưa, hai năm thời gian rất nhanh đã trôi qua.
Vương gia bảo, phòng nghị sự, Uông Như Yên ngồi ở trên chủ tọa, bảy người bọn Vương Minh Sâm đang báo cáo tình huống cho nàng.
Nàng đã rất ít quản lý công việc, việc lớn nhỏ trong gia tộc, chủ yếu là giao cho bảy người bọn Vương Minh Sâm xử lý, nhưng lúc cuối năm, bảy người cần báo cáo tình huống với nàng.
Đương nhiên, nếu là gặp vấn đề không giải quyết được, Uông Như Yên vẫn sẽ ra mặt giải quyết.
“Đại* gia chủ, trong tộc chúng ta trước mắt có một trăm chín mươi mẫu linh điền, phường thị Thanh Nguyệt bên kia, thuê năm mươi mẫu linh điền, tổng cộng hai trăm bốn mươi mẫu linh điền, trong đó một trăm sáu mươi mẫu linh điền gieo trồng linh cốc bậc một hạ phẩm một năm chín một lần, năm mươi mẫu linh điền gieo trồng linh dược bậc hai, hai mươi mẫu linh điền gieo trồng Thanh Hoa Thảo, chín mẫu linh điền gieo trồng Linh Tang (tang: cây dâu) Thụ, một mẫu linh điền gieo trồng linh quả bậc hai, năm nay tổng cộng thu gặt năm vạn bảy ngàn sáu trăm bốn mươi lăm cân linh cốc, một vạn một ngàn hai trăm mười lăm cân Thanh Hoa Thảo, chín ngàn cân là Linh Tang, linh dược chưa trưởng thành.
Ngoài ra, cá bột
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-lien-chi-dinh/1192094/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.