Hồ lô mở nắp ra, hơn trăm thanh phi đao màu đỏ từ trong đó bay ra, tranh nhau chém về phía Hỏa Nha vương.
Đôi cánh Hỏa Nha vương bị thương, tốc độ thua xa trước đó, bị mấy chục thanh phi đao màu đỏ xuyên thủng thân thể, đầu cũng bị chém rụng, thi thể nhanh chóng rơi về phía mặt đất.Hỏa Nha Vương vừa chết, Hỏa Nha khác tỏa ra chạy trốn, ba người bọn Vương Trường Sinh đánh rắn giập đầu, nhân cơ hội giết nhiều con Hỏa Nha bậc một.Vương Trường Sinh bắt pháp quyết, Băng Giao Kỳ nhanh chóng bay về phía hắn, rơi ở trên tay hắn.Băng Giao Kỳ hào quang ảm đạm, trên mặt cờ có mấy lỗ nhỏ, cột cờ có vài vết nứt thật nhỏ, hư hao có chút nghiêm trọng, còn không biết có thể chữa được hay không.Lúc này, Tiêu Thiên Chính thu hồi bản mạng pháp khí, đi tới.Hắn ôm quyền với ba người bọn Vương Trường Sinh, khách khí nói:“Tại hạ Tiêu Thiên Chính, đa tạ ân cứu mạng của ba vị đạo hữu, ba vị đạo hữu xưng hô như thế nào?”Ba người bọn Vương Trường Sinh cũng không giấu diếm, báo thật ra tục danh của mình.Tiêu Thiên Chính và Triệu Vô Cực tu vi không thấp, giao hảo bọn họ, có lẽ có thể giúp Vương Minh Nhân.Tiêu Thiên Chính nhìn thấy Băng Giao Kỳ trên tay Vương Trường Sinh, nghiêm mặt nói: “Vương đạo hữu, có thể mượn pháp khí này của ngươi để tại hạ xem xét một lần hay không?”Vương Trường Sinh gật đầu, đưa Băng Giao Kỳ cho Tiêu Thiên Chính.Tiêu Thiên Chính sau khi cẩn thận xem xét Băng Giao Kỳ, nghiêm nghị nói: “Nếu không phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-lien-chi-dinh/1192110/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.