Oành đùng đùng!Cấm chế trên thạch bích lõm xuống, sau đó rất nhanh khôi phục như thường, thạch thất kịch liệt rung động.Vương Thanh Sơn mở mắt, trong mắt b ắn ra một chút tinh quang.Tam thủ giảo ăn vào nhiều viên Dục linh đan, đã lâm vào ngủ say.Sau khi nắm được Hoàng Phong đảo, Vương Minh Nhân dẫn người áp giải tài vật về Linh Miết phương thị, hỏi bước hành động tiếp theo.
Vương Thanh Sơn, Trần Dương và Lục Ngọc Hoàn ở lại Hoàng Phong đảo.Đột nhiên, vang lên một trận trầm thấp tiếng kèn.
Vương Thanh Sơn nhíu mày, lấy ra một con ốc biển màu lam, đánh vào đó một đạo pháp quyết.
Vang lên thanh âm dồn dập của Trần Dương: “ Vương đạo hữu, không ổn rồi, địch tập kích.
Người Hoàng Phong môn truyền tống vào, ngươi mau ra đây nghênh địch.”Vương Thanh Sơn mơ hồ nghe được một tiếng nổ lớn.
Sau khi nắm được Hoàng Phong đảo, Vương Minh Nhân phái người tìm Truyền tống trận, sau đó đòng toàn bộ.
Lại không nghĩ tới vẫn có bỏ sót.Vương Thanh Sơn không dám chậm trễ, vội vàng lao ra khỏi chỗ ở.
Tiếng chém giết vang lớn, ánh lửa cao tận trời.Thời gian bọn họ nắm được Hoàng Phong đảo cũng không dài.
Kim Đan tu sĩ của Hoàng Phong đảo truyền tống trở về, những đệ tử Hoàng Phong đảo đầu hàng rất nhanh phản bội, giết đệ tử Thái Nhất tiên môn.Vương Thanh Sơn vừa lộ diện, mặt đất chợt sáng lên một trận hoàng quang.
Hai bàn tay không lồ dài mấy trượng hiện lên giữa không gian trống rỗng, nhanh như chớp chụp lấy hai chân hắn.Đồng thời, đỉnh đầu hắn xuất hiện một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-lien-chi-dinh/229680/chuong-1208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.