Bách Linh cốc, Vương Thanh Linh đứng ở phụ cận một cây đại thụ che trời, trên mặt tràn đầy lo lắng.Một con mãng xà hình thể thật lớn đang bò trên đại thụ, phun ra chiếc lưỡi dãi.Lôi kiếp là Băng phong mãng đưa tới, sau khi nó dùng hết một lọ Hoá giao đan đã đưa tới lôi kiếp, không biết có thể hoá thành giao long hay không.Băng phong mãng này được Vương Thanh Linh nuôi dưỡng từ nhỏ đến lớn, là linh thú bản mạng của nàng.Nàng tu luyện “Ngự linh mật sách”, phải chọn một linh thú làm bản mạng linh thú.
Linh thú có tu vi càng cao, bản thân nàng cũng sẽ được lợi.
Nếu bản mạng linh thú chết, nàng cũng sẽ bị thương nặng.
Nếu nghiêm trọng, rơi xuống một đại cảnh giới cũng không phải là chuyện không thể xảy ra.Ngoài ra, nàng còn có thế dùng bản mạng linh thú để thi triển một loại bí thuật.Oành đùng đùng!Một tiếng lôi minh thật lớn vang lên, bắn ra ra tia chớp màu bạc thô to bằng cánh tay, chuẩn xác đánh lên người Băng phong mãng.
Băng phong mãng phát ra một trận tiếng kêu đau đớn.Tiếng lôi minh vang lên không ngừng, từng tia chớp màu bạ từ trên trời giáng xuống, bổ về phía Băng phong mãng.Vương Thanh Linh lấy ra một cái trận bàn màu vàng, đánh vào đó một đạo pháp quyết.
Vô số sương mù màu vàng ào ra ồ ạt, che kín Băng phong mãng.Nàng mời Diệp Hải đường hỗ trợ bố trí hai bộ trận pháp bậc ba, Băng phong mãng hẳn là có thể hoá thành giao.Một khắc đồng hồ sau, trận bàn trên tay Vương Thanh Linh lục tục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-lien-chi-dinh/229760/chuong-1161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.