Anh ta…………..anh ta. Rốt cuộc anh ta muốn làm gì?
Thân thể Lục Bách Nghiêu cách tôi ngày càng gần, hỗn hợp mùi thuốc lá nồng đậm và mùi kẹo cao su bạc hà thơm ngát quét tới, rất kì quái, mùi vị kia cũng không thấy khó ngửi, ngược lại ở trên người Lục Bách Nghiêu lại có một loại ý vị, nói đơn giản là tôi cũng không có chán ghét hương vị này.
“Dây an toàn.” Anh ta nghiêng người giúp tôi thắt dây sau đó quay trở về.
“A, cảm ơn.” Tôi thì thào nói, thực tế lúc này đầu óc tôi đã sớm rơi vào trạng thái chân không, hoàn toàn không hề hay biết mình đang nói cái gì.
Lục Bách Nghiêu một bên lái xe, một bên vô ý nhìn về phía tôi hỏi: “Vừa mới rồi cô cho là tôi sẽ làm gì cô?
Suy nghĩ trong đầu tôi chưa qua chọn lọc đã trực tiếp phun ra hai chữ: “Phi lễ.”
Lục Bách Nghiêu quăng một cái liếc mắt tới, rõ ràng trong mắt tràn đầy khinh thường, tôi vội vàng sửa lại hai chữ: “Khụ khụ. Chớ nhìn. Phi lễ chớ nhìn.”
Vừa nói ra thì tôi đã hoàn toàn hối hận rồi, Hạ Cận, mi thật đúng là cái gì cũng dám nói, ngay cả tôi cũng bị chính mình làm đông thành công chúa Bạch Tuyết.
“Ai, Lục Bách Nghiêu, ý tứ của anh là gì hả? Tuy rằng tôi không được tính là mỹ nữ nhưng ít nhất mông ra mông, ngực ra ngực.” Tôi bất tri bất giác phản ứng, vừa rồi trong mắt Lục Bách Nghiêu có cái gì đó, rõ ràng là hoài nghi sức quyến rũ cá nhân của tôi hơn nữa còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-mai-muon-treo-tuong/381380/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.