Editor: TinhLinhTuyết #hoihienluoi
Tình huống hiện tại chính là minh chứng cho câu nói ‘’oan gia ngõ hẹp’’, không ngờ tôi lại gặp Chu Mạn Nguyệt ở ngay cửa công ty! Đây là muốn giao chiến trước giờ làm sao?
“Cô đã trở lại.” Vẻ mặt Chu Mạn Nguyệt tràn đầy áy náy, “Chuyện kia, là do tôi xử lý không được chu toàn, xin cô bỏ qua cho.” ‘Chuyện kia’ trong miệng Chu Mạn Nguyệt chính là lời đồn tôi vì mưu cầu thăng chức nên đã câu dẫn tổng giám đốc nhưng không thành công!
Chuyện này là do Chu Mạn Nguyệt “không cẩn thận” nói ra, chỉ có điều, rốt cuộc là cố ý hay vô ý thì cũng chỉ có cô ta tự mình biết rõ.
Tầm mắt của cô ta dừng lại trên người Thẩm Vị một lát, dường như là đang ước đoán giá trị con người của Thẩm Vị, hoặc cũng có thể là cô ta đã xem Thẩm Vị thành hậu thuẫn phía sau của tôi, cho nên muốn xem thử hậu thuẫn phía sau này có đủ lớn mạnh hay không.
“Mấy lời đồn trong công ty cũng không hẳn đều là tin chính xác 100%.” Tôi cau mày, không chút dấu vết ngăn cản tầm mắt dò xét Thẩm Vị của cô ta. Tôi thật sự không thể nào chịu đựng được cái cách Chu Mạn Nguyệt dùng ánh mắt ước tính giá trị hàng hóa để nhìn Thẩm Vị.
Đây quả thực là một sự sỉ nhục đối với Thẩm Vị, ở trong lòng tôi, cho dù là bao nhiêu kim cương vương lão ngũ(1) thì cũng đều kém xa Thẩm Vị!
(1) Kim cương vương lão ngũ: Người đàn ông độc thân giàu có được nhiều người mơ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-mai-noi-ve-truc-ma/307598/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.