Ngồi trên một kiệu nhỏ, thân mặc Hồng Y (quần áo đỏ – hỷ phục) có vài chuỗi pháo, tôi được đưa đến Trương gia.
Đỉnh đầu đội khăn voan đỏ, tôi ngồi trên giường cưới, Trương Giới Thụ cùng cha mẹ hắn đang ở ngoài phòng tiếp đãi bà con họ hàng.
Lúc này đây cuộc đời có bước ngoặt, tôi liền xem lại cuộc đời ở cổ đại. Tuy rằng tôi ở cổ đại đã gần hai năm, cũng thành lập các mối quan hệ với người xung quanh. Nhưng trong lòng, tôi còn có quá khứ của bản thân, thói quen đơn độc, không cần những người khác. Vô luận là thẩm thẩm hay A Hỉ, với tôi mà nói đều là sinh mệnh của khách qua đường. Cùng các nàng một chỗ thì tôi dựa theo thế giới này mà đóng tốt vai diễn của mình nên một khi rời đi tôi cũng không lưu luyến.
Mà từ đêm nay về sau, có một nam nhân sẽ hợp vào sinh mệnh của tôi, tôi mang họ hắn, trở thành vật phụ thuộc vào hắn. Trừ khi xuất hiện tình huống bị hưu, tôi cùng hắn và gia đinh hắn sẽ có quan hệ mãi mãi.
Lúc này, đại nữ nhân đều phải ghi nhớ thất xuất chi điều (7 điều có thể bỏ vợ): Không hiếu thuận cha mẹ chồng, không có con, dâm, ghen, có bệnh hiểm nghèo, nhiều lời, ăn trộm.
Những điều lệ này đều cho thấy phải theo nam nhân, trọng nam khinh nữ. Trong đó “không hiếu thuận cha mẹ chồng, dâm, ghen, nhiều lời” căn bản đều không có tiêu chuẩn khách quan, chỉ cần nhà trai hoặc cha mẹ chồng có ý định hưu để ruồng bỏ nữ nhân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-mai/2493281/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.