Mị Ảnh rất nhanh liền từ bể dục khôi phục lại.
Dương tay, y tức giận ra một cái tát, Giản Phàm trên mặt lập tức xuất hiện năm dấu đỏ.
“Ngươi, ngươi tên hỗn tướng này…… Hèn hạ, tiểu nhân hèn hạ!”
Giản Phàm tỉnh táo nhìn chăm chú y, “Tại sao phải chờ chết?”
“Ta chết hay sống ngươi quản cái rắm à!”
“Ta là đại phu, không thể trơ mắt nhìn ngươi tử vong.”
Mị Ảnh cười lạnh, “Bởi vì ngươi là đại phu, cho nên có thể đối với loại bệnh hoạn này của ta làm ‘loại sự tình này’ ?”
Hắn sửng sốt một chút, đối với vấn đề bén nhọn Mị Ảnh nói đến có chút phản ứng không kịp, trong chốc lát sau, nhìn trái nhìn phải chính là không dám nhìn thẳng vào mắt Mị Ảnh.
“Ta là bất đắc dĩ.”
“Hảo một câu bất đắc dĩ!” Mị Ảnh nghiến răng nghiến lợi.
Thở dài, “Để cho ta trị bệnh cho ngươi được không?”
Mị Ảnh khiêu mi, trong lời nói đầy châm chọc, thuyết nói:“Dùng loại phương thức này?”
“Đây là biện pháp duy nhất trước mắt.”
“Nói thật là dễ nghe!” Mị Ảnh trở tay nghĩ đẩy hắn ra, nhưng không cách nào như nguyện, “Thả ta ra……”
Y vừa động như vậy, tính khí chôn sâu tại trong cơ thể dần dần ngẩng đầu, có dấu hiệu thức tỉnh.
Cảm giác được trong cơ thể biến hóa, Mị Ảnh sợ hãi ngẩng lên đầu, “Ngươi muốn làm gì?! Ta cho ngươi biết tốt nhất đừng ──”
Thân thể bị lay động vài cái, hoặc nhẹ hoặc mạnh, sau đó động tác bắt đầu nặng nề.
Mị Ảnh nhíu mày, thấp giọng chú vài câu. “Mẹ kiếp…… Nói đừng có lại……”
Cảm giác tê dại lần nữa do bộ vị tương liên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-ngoc-an-he-liet-mi-anh/1835771/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.