Oanh không thể làm gì bọn Ái Lạp, vì nếu có ai dám động lập tức sẽ bị người của phe đen đánh chết. Oanh ôm cái chân đau, không cam lòng nhìn 5 đứa lên xe về trường.
***
Người chạy lên bục sân khấu quá nhiều, chả hiểu chen lấn xô đẩy nhau kiểu gì mà làm cho cái màn chiếu phía sau đổ sập xuống.
Ầm một cái rõ to, có người tránh được, có người không tránh được. Hiện trường thoáng chốc trở nên hỗn loạn, mọi người hô hào nhau gọi thầy cô, gọi nhân viên y tế. Số lượng người đổ về phía sân khấu đông đến mức hít một cái liền hít vào toàn là hơi người. Ái Lạp chớp mắt liền rơi ra khỏi vòng tay Bảo, bị chụp mắt bắt cóc đi đâu đó.
- Ái Lạp!
- Ái Lạp biến mất rồi!
Có đứa thụi Bảo một nhát vào lưng sườn ngay đúng lúc Ái Lạp bị mang đi, tất cả mọi người đều phản ứng kịp nhưng không thể lách mình đuổi theo được. Quỳnh Giao và Lân bẹp dí giữa đám người, Bảo không khá khẩm hơn, bắt đầu có suy nghĩ muốn đấm chết mấy đứa đang chen lấn xô đẩy xung quanh.
Sự thật chứng minh, mấy đứa xô vào Bảo lúc này toàn là do có mục đích. Bảo cứ thế đẩy, đẩy không được liền cục súc đấm cho một lũ một lĩ ôm mặt nằm lăn dưới đất rồi nhân lúc hỗn loạn chuồn khỏi hiện trường. Chỗ Bảo mới đứng rất nhanh xuất hiện khoảng trống, người xung quanh thấy Bảo giơ tay đánh người liền hoảng sợ, rất thức thời chừa ra một lối cho cậu đi. Song Bảo hành động
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-phan-ca-biet/198804/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.