Vẫn như thường ngày, chuyện sinh hoạt trong nhà vẫn đều đều như cũ, không ngừng quay vòng tiếp diễn. Bánh xe khổng lồ của thói quen ầm ầm chuyển động, cán qua tất cả sự tranh chấp, giống như chiếc xe trộn xi măng lạnh lẽo, vô tình, có thể nghiền nát mọi thứ vật chất cho vào đó rồi trộn đều thành chất bê tông cứng chắc vô cùng.
Quá trình trưởng thành của con người không phải cũng giống quá trình đổ bê tông đó sao?
Trong khoảng thời gian này, ý chí của cha mẹ như đã chịu lùi bước, tựa như đó là một bước ngoặt lớn trong chiến lược của họ. Bất luận là Minh Châu hay Đại Lộ, cả hai đều tỏ ra ăn năn hối hận. Sáng sớm ngày hôm sau, Thái Hồng tỉnh dậy, phát hiện trên bàn có đặt một cốc sữa đậu nành nóng hổi và bánh bao chiên mà cô thích. Cả nhà chào nhau như chưa từng xảy ra chuyện gì. Chiếc radio ra rả đưa tin về tình hình giao thông, Hà Đại Lộ nói thời tiết chuyển lạnh, dặn dò Thái Hồng mặc thêm nhiều áo. Như thường lệ, Minh Châu đưa Thái Hồng một hộp cơm, trong đó có món sườn kho mà cô thích nhất.
Vẻ mặt của cha mẹ đều có vẻ bị tổn thương nhưng vẫn cố gắng nói cười.
“Con đi đây.” Thái Hồng nhét hộp cơm vào ba lô mà tê tái trong lòng.
“Cha mẹ ra ngoài tập thể dục, tiện tiễn con luôn.” Không ngờ hai người lại cùng cô xuống lầu, lại một mực đưa cô đến tận trạm xe, nhìn cô bước lên xe buýt.
Thái Hồng vội vã đến trường, y như muốn trốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-pho-hoang-vang/266742/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.