_KAGAMINE, TẠI SAO EM KHÔNG NGHE GIẢNG BÀI HẢ? – ông thầy tức giận quát lớn
Cả lớp đứng tim và nhất thời im lặng. Vì từ trước đến giờ chưa ai dám kêu Len dạy khi cậu đang ngủ trong lớp. Tất cả mọi ánh nhìn đều đổ đồn về chỗ Len. Và cũng nhất thời quên rằng có tới hai Kagamine ở trong lớp.
Sau tiếng quát thì Len chả có động tĩnh gì. Vẫn nằm im bất động ở trên bàn, còn Rin thì khẽ cựa quậy.
Rin dụi nhẹ mắt, lấy chân mình đá vào chân Len mấy cái.
_LenLen, thầy kêu cậu kìa! – Rin nói với giọng ngái ngủ
Sau khi bị đá vào chân thì Len đã tỉnh ngủ. Sau đó anh nghe được một giọng nói rất dễ thương vang lên hơn nửa còn gọi tên anh một cách thân mật nữa.
“LenLen?”
Vì kêu khá nhỏ nên chỉ có mình Len nghe thôi. Rồi Len quay qua nhìn Rin.
“Lại là cái khuôn mặt dễ thương đó!”
Mặc dù khuôn mặt Rin và Len khá giống nhau, nhưng trên khuôn mặt của Len vẫn có nét gì đó nam tính và có chút lạnh lùng, còn trên khuôn mặt Rin thì có nét gì đó nữ tính và nhí nhảnh. Nhìn chung thì khuôn mặt Rin thì dễ thương còn khuôn mặt Len khá lạnh lùng.
Sau đó, cậu quay lại nhìn ông thầy. Khuôn mặt lanh tanh
_Chuyện gì?
_À,…….thật ra……thầy kêu Kagamine Rin chứ không phải kêu em. – người ông thầy toát hết mồ hôi
_Thầy—————– RENG! RENG! RENG!
_À, hết tiết rồi! Các em nghỉ. – nói xong ông thầy xách cặp chạy ra khỏi lớp
Sau khi nghe tiếng reng thì Rin liền tỉnh ngủ vui
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-pho-hoc-vien-vocaloid/398452/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.