"Vậy những con quỷ bị phong ấn này sẽ được xử lý như thế nào?"
Thời Na có chút tò mò hỏi.
"Giao lên trên, có người chuyên nghiên cứu."
Về nơi đến của quỷ vật, Lục Ngô cũng không có gì phải giấu diếm, dù sao thứ nguy hiểm như vậy cũng không thể để bên cạnh mình được.
"À, mái tóc xanh của anh là cái giá phải trả khi sử dụng quỷ vật sao?"
Thời Na có chút do dự hỏi, dù sao vấn đề riêng tư và mang chút xấu hổ như vậy cũng quá nhạy cảm.
"Không thể nói~"
Vừa chạm đến chuyện mái tóc xanh, Lục Ngô lập tức nổi giận, khuôn mặt vừa rồi còn hòa nhã giờ đã đầy vẻ tức giận.
Hừ lạnh một tiếng, hắn mở cửa phòng họp bước ra ngoài, thật sự không thể đối mặt với mái tóc xanh đó được.
Tiểu Trương còn lại trong phòng nhịn cười, vai run lên bần bật.
Thời Na bước qua người anh ta, cũng ra khỏi phòng họp, không thèm để ý đến cảnh sát Lý đã lừa mình là mắc chứng ăn uống dị thường.
Hừ hừ~ Lừa mình như trẻ con rất vui đúng không?
"Đội trưởng, bạn Thời Na đi rồi~"
Tiểu Trương với vẻ mặt tò mò nhìn khuôn mặt lạnh lùng không chút gợn sóng của đội trưởng.
Cảnh sát Lý như không nghe thấy, giơ chân dài bước ra khỏi phòng họp.
Bên ngoài đã không còn bóng dáng Thời Na và Lục Ngô, hiệu trưởng thì đứng đó cùng Tiểu Trịnh và bảo vệ chờ đợi.
Hôm nay, hiệu trưởng đã được mở mang tầm mắt, đó chính là con quỷ sống bên cạnh người!
Ngay lúc cô giáo Ngô đi ra,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-pho-khong-loi-thoat-thuy-thien-nguyet/2427006/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.