Từ Thiếu Khiêm cho tới giờ đều chưa từng muốn tổn thương An Nham, nếu không phải là bất đắc dĩ... Hắn căn bản không muốn áp dụng phương thức cực đoan như vậy. An Nham đối với Hứa Khả vừa thấy đã yêu khiến cho hắn tức giận tới cực điểm, loại cảm giác đó, giống như một đồ vật mà mình nhất mực bảo vệ thật tốt, muốn dùng mọi biện pháp mà quý trọng, đột nhiên không hiểu ra làm sao bị người cướp đi!
—— Giữ hắn lại, bất kể dùng cách gì.
Từ Thiếu Khiêm cũng không hối hận mình làm ra lựa chọn cực đoan như vậy.
Chỉ là, nhìn An Nham sau khi hôn mê ngủ trong lòng ngực mình, bởi vì thống khổ mà hơi cau mày, khóe mắt thậm chí còn đáng thương mà hiện lên ánh lệ, lại có một chút... không khống chế được mà đau lòng.
Từ Thiếu Khiêm hạ người, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi An Nham, thấp giọng nói: “An Nham... Tôi yêu cậu...”
“Cậu căn bản không biết...”
“Tôi yêu cậu nhiều đến thế nào.”
An Nham đã hôn mê dĩ nhiên không nghe được lời tỏ tình thâm tình như vậy, Từ Thiếu Khiêm khi tỉnh táo, cũng sẽ không nói ra lời nói buồn nôn như vậy. Cho nên, đáp lại lời tỏ tình thâm tình, chẳng qua chỉ là yên tĩnh nặng nề.
Trong phòng ngủ An Nham an tĩnh đến đáng sợ, chỉ có tiếng hít thở thay nhau vang lên của hai người này, Từ Thiếu Khiêm trầm mặc hồi lâu, lúc này mới khẽ thở dài, ôm An Nham tới phòng tắm cẩn thận tẩy rửa thân thể. Hôm nay làm quá nhiều lần, trong cơ thể hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-pho-vo-tan/2650969/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.