Nói xong, Diệp Phong lại ôm lấy Tô Khuynh Thành.
Sáng hôm sau. Diệp Phong được Dương Cẩm Nguyên mời đến nhà họ Dương uống trà.
Hai người ngồi trong sân nhà họ Dương, vừa uống trà vừa trò chuyện về người Nhật.
Dương Cẩm Nguyên cười ha ha nói:
"Sảng khoái, đúng là sảng khoái, từ khi tôi làm hội trưởng Thương Hội Giang Nam chưa bao giờ sảng khoái như vậy!"
Diệp Phong cũng cười nói: "Thời gian này hội trưởng Dương vất vả rồi."
"Sao có thể so với Diệp thiếu chứ?" Dương Cẩm Nguyên lắc đầu: "Nếu không nhờ có Diệp thiếu tiêu diệt Kim Lăng Vương, Dương Cẩm Nguyên tôi vĩnh viễn cũng không thể trở mình!"
"Hội trưởng Dương đừng khách khí, mục tiêu của chúng ta giống nhau, đó là trừ gian diệt ác, giúp đỡ chính nghĩa." Diệp Phong xua tay nói.
"Ha ha, Diệp thiếu đúng là người sảng khoái! Diệp thiếu mời uống thử Bích Loa Xuân này!" Dương Cẩm Nguyên đích thân rót trà cho Diệp Phong.
"Không hổ là trà thượng hạng, đúng là độc đáo!" Diệp Phong nhấp một ngụm trà, khen ngợi. Dương Cẩm Nguyên vui vẻ nói chuyện phiếm với Diệp Phong.
Đúng lúc này, ngoài cổng nhà họ Dương có một đám khách không mời mà đến!
Dẫn đầu là một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi, mặt chữ điền, để râu, mắt hổ mày kiếm, cơ thể cường tráng như sắt thép, vô cùng mạnh mất
Vẻ mặt người này vô cùng u ám, đầy sát khí và thù hận.
Phía sau người đàn ông là hơn ba mươi võ sĩ đeo trường đao trên thắt lưng, trừng mắt giận dữ, trước ngực họ thêu một mặt trời, thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-the-bat-pham/1318048/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.