11.
Mùa xuân năm Vĩnh Ninh thứ mười bảy.
Sự nhộn nhịp phồn hoa của Đông Kinh không chỉ riêng một mùa nào. Dọc con đường dài mười dặm, đâu đâu cũng thấy lầu xanh, nhà cao cửa rộng với những bức rèm thêu và chuỗi ngọc. Xe ngựa sang trọng dập dìu trên đường phố, ngựa quý phi nước đại trên đường cái. Vàng ngọc lấp lánh chói mắt, hương thơm của gấm vóc tỏa ra thơm ngát, tiếng cười vui vẻ vang lên từ những con phố rợp bóng liễu, bóng hoa, tiếng đàn sáo du dương vọng ra từ các trà quán và tửu lầu.
Tám phương đua nhau tụ về, vạn quốc thông thương, những món đồ quý hiếm từ bốn biển đều tập trung về đây để trao đổi buôn bán. Sự phồn hoa náo nhiệt chính là nhịp sống thường nhật của Đông Kinh. Bốn con sông và mười tám cây cầu, mỗi bước đi là một phong cảnh.
Hôm đó là ngày Thượng Tỵ, cửa lớn quý gia đều rộng mở, xe ngựa sang trọng nối đuôi nhau không ngớt.
Năm ấy Mai Tranh vừa đến tuổi trưởng thành, mẫu thân đã nóng lòng muốn chọn ra một nhà để lo chuyện hôn nhân đại sự cho y.
Từ nhỏ y đã thông minh, dung mạo tuấn tú vô song, lại là thế tử của phủ Quốc công, được giáo dưỡng trong môi trường tốt nhất.
Khác với những công tử thế gia khác, y không phải kẻ chỉ biết sống nhàn nhã qua ngày mà đã thi đỗ Bảng nhãn vào Hàn lâm viện từ năm mười sáu tuổi, hiện giờ đã là Tu soạn chính lục phẩm. Đây là điều chưa từng có trong lịch sử triều Đại Khánh.
Tuy Mai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-thien-bach-nhat-hanh-chi/1377183/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.