Hà Hồng Vân lĩnh mệnh, việc đầu tiên làm là điều tra các hộ buôn thuốc.
“Không phải lúc nãy nói, quan phủ Ninh Châu không chờ kịp nên đã thu mua Dạ Giao Đằng với giá cao à?”
Ninh Châu nằm kế kinh thành, vì vậy quá nửa số thuốc mà Ninh châu mua được là đến từ các châu phủ lân cận, Hà Hồng Vân điều tra từ hiệu thuốc, một phát nhổ sạch gốc rễ, phát hiện nguồn hàng của các tiểu thương rao bán Dạ Giao Đằng đến từ một hiệu thuốc lớn ở kinh thành.
Chủ hiệu thuốc ấy họ Lâm, tên là Lâm Khấu Xuân, tại sao ở thị trường kinh thành rất khó mua được Dạ Giao Đằng? Ví cớ gì chỉ một đêm mà giá Dạ Giao Đằng đã tăng vọt? Là do ông ta ngừng cung cấp nguồn hàng.
Từ lâu ông ta đã nhận được tin ôn dịch Ninh Châu, lập tức tích trữ thuốc, định bán ra với giá cao hòng kiếm lời.
Hà Hồng Vân tức tốc bẩm tấu chuyện này lên triều.
Theo luật pháp Đại Chu, mọi thương gia không được phép tăng giá trong chiến tranh, dịch bệnh, đói kém, lũ lụt, vân vân, trục lợi khi đất nước lâm nguy. Lâm Khấu Xuân làm như thế, rõ mười mươi đã vi phạm luật pháp. Còn ở Ninh Châu, vì chậm trễ nguồn thuốc nên ôn dịch đã bùng phát lớn, các trấn huyện lân cận đã có người nhiễm, thậm chí là tử vong.
Chiêu Hóa đế nổi giận, hạ lệnh tróc nã Lâm Khấu Xuân. Có lẽ Lâm Khấu Xuân biết mình khó thoát tội chết, ngay trong đêm ấy đã đốt nhà kho tự thiêu.
“Mà nhà kho đó lại là nơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-van-dai/2531559/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.