Nghe bẩm báo xong, Tạ Dung Dữ lập tức nhíu mày, gọi Kỳ Minh theo mình đến điện Chiêu Doãn.
Thanh Duy là người ngoài mà lại lẻn vào cung trốn, vậy chắc hẳn đã đặt cược hoặc y hoặc trưởng công chúa đang ở điện Chiêu Doãn. Cái thai của Hoàng hậu đã lớn nên trưởng công chúa hỗ trợ chưởng quản lục cung, gần như đêm nào cũng ở cung cấm, tối nay điện Chiêu Doãn vô chủ, một khi Tào Côn Đức dẫn cấm vệ quân đến lục soát, Thanh Duy chắc chắn không thể trốn được.
Nha môn lục bộ cách điện Chiêu Doãn khá xa, nếu ngồi kiệu thì nhanh mấy cũng mất nửa canh giờ. Tạ Dung Dữ bước đi như bay, vừa chạy tới điện Chiêu Doãn thì cấm vệ quân cũng từ trong đi ra. Trưởng cấm vệ quân vừa trông thấy y, vội vàng tiến tới bái kiến: “Điện hạ.”
Tạ Dung Dữ sầm mặt, “Đã có chuyện gì?”
“Hồi bẩm điện hạ, mạt tướng nhận được tin có kẻ tặc xông vào điện Chiêu Doãn, để đảm bảo an nguy cho người trong cung, buộc lòng tiến hành lục soát.” Trưởng cấm vệ quân đáp, đoạn lùi một bước hành đại lễ, “Chuyện khẩn cấp nên mạt tướng không kịp bẩm báo cho điện hạ và trưởng công chúa, lát nữa nhất định sẽ tới chỗ Quan gia nhận phạt, mạt tướng chỉ làm tròn chức trách, mong được điện hạ thông cảm.”
Tạ Dung Dữ thấy trưởng cấm vệ quân có vẻ áy náy, đoán có lẽ hắn chưa bắt được người, song vẫn hỏi: “Đã tìm được chưa?”
“Chưa ạ, nhưng đề phòng kẻ tặc xảo trá, mạt tướng đang định tìm nơi khác.”
Kỳ Minh nói: “Lục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-van-dai/2531602/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.