- Nói đi
Giọng Hàn Siêu không to nhưng có vẻ lạnh lẽo mang một phần run run
- Là...là Tiểu Diệp
A Sâm thật cũng không muốn nói ra Tiểu Diệp. Anh biết quả này Tiểu Diệp thật sự không xong rồi. Đụng đến phó phòng bị phó tổng bắt được. Anh thật sự cũng không muốn khai Tiểu Diệp ra nhưng mà anh cũng không muốn mình bị mất việc. Ở nhà một mình nuôi mẹ già con thơ. Tiền lương của A Sâm là nguồn kinh tế duy nhất của gia đình. Vậy cho nên là " Tiểu Diệp à, thật lòng xin lỗi cô "
Phó tổng Hàn Siêu khi nghe tới cái tên Tiểu Diệp này thì đờ người ra, không để ý đến sát khí bừng bừng phía sau. Quay đầu lại, không...phải chứ. Sao lại là cái " mụ la sát đấy ". Hàn Siêu nuốt nước bọt đến ực một cái, lần này thảm rồi, thảm thật rồi.
- Phó tổng, ngài nhất định phải làm chủ cho tôi. Tôi dù gì cũng là phó phòng vậy mà cô ta lại đối sử với tôi như vậy...hức hức
Hoàng Khánh được đỡ lên đứng bên cạnh phụ hoạ lại làm Hàn Siêu sợ xanh mặt. " Cái chức phó phòng của cô thì là cái gì chứ..mau câm cái miệng thúi của cô lại..hại chết tôi rồi "
- Phó tổng..tuỳ anh sử lí
Nuốt nước bọt đến ực cái, hình như Diệp Nhi bảo anh cứ sử theo phép. Nhưng mà theo anh, Diệp Nhi không bao giờ là người đi gây chuyện cả. Trừ khi đụng vào cái mụ la sát này
- Tiểu...à không. Cô lên phòng tôi. Lâm Mạn...cô là trưởng phòng, theo tôi lên luôn
Nói ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-xuan-ben-anh/273750/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.