Bắc Kinh của những ngày giáp Tết không náo nhiệt như ngày thường, phố xá giờ đây thoáng đãng, rất yên tĩnh.
Tay của Tưởng Tiểu Mễ luôn được Quý Vân Phi nắm trong túi áo, không biết lòng bàn tay của ai đang đổ mồ hôi, có chút ẩm ướt. Quý Vân Phi nhìn đồng hồ trên điện thoại, đã hơn mười hai giờ trưa, họ đã đi dạo hơn hai tiếng, không biết đi đến gần khu quân đội từ lúc nào.
"Trưa nay muốn ăn gì?" Quý Vân Phi hỏi cô.
Tưởng Tiểu Mễ lắc đầu, "Mình không đói." Cô chẳng muốn đi đâu hết, chỉ muốn nắm mãi tay cậu.
"Đi tiếp có mệt không?"
"Không mệt."
Quý Vân Phi dừng lại, lấy bình giữ nhiệt từ túi áo khoác đưa cho cô, "Uống tí nước đi." Sau đó, cậu quay người đối mặt với cô, giúp cô chắn gió.
Hai tay Tưởng Tiểu Mễ cầm bình giữ nhiệt màu hồng, nước trong bình còn đang bốc hơi, nên cô uống từ từ, "Cậu cố tình mua bình này cho mình hả?"
Quý Vân Phi thành thật đáp, "Ừ, bình này mẹ của mình đem từ nước ngoài về để xài, mà chưa kịp xài thì bị mình lén lấy đi rồi."
Tưởng Tiểu Mễ, "...Cô chắc chắn biết cậu lấy đấy, về nhà thế nào cũng la cậu cho xem." Nhưng cô lại thích chiếc bình này, "Mình giữ lại xài, chừng nào anh họ mình về nước, mình sẽ mua bù lại cho cô."
Quý Vân Phi, "Không cần đâu, mình nói với ba rồi, ba nói sẽ mua tặng mẹ một cái ly vào ngày Valentine, mẹ thích ba tặng cho mẹ một cái ly."
Rồi cậu còn trịnh trọng nói, "Ly không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-xuan-cua-toi-do/1834697/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.