🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Trong hai mươi bảy năm cuộc đời, Tiết Sở Mộ chưa bao giờ gặp cô gái nào như thế, cố chấp liên tục nói rằng cô thích anh, lặng lẽ theo anh tới lớp học dù môn Vật lý mà anh dạy quá khó đối với cô, dần dần trở nên quen thuộc với bạn bè của anh, dùng tốc độ nhanh nhất chiếm được cảm tình của những người bạn thân của anh. Giờ đây cô khóc trong vòng tay anh, tủi thân rơi nước mắt, còn anh thì không biết làm sao.

Kỳ thực, giống như lần đầu gặp Tề Noãn Hạ, đến giờ anh vẫn không hiểu tại sao cô gái này lại thích một người vừa vô vị vừa nghiêm túc như anh. Thậm chí, thỉnh thoảng trong giờ học, vô tình bắt gặp ánh mắt chuyên chú của cô, tan học thấy cô đeo túi xách, một lòng đi về phía mình, anh sẽ vô cớ đau lòng và bất bình thay cô. Tại sao cô lại thích anh? Hôm nay cô khóc là vì thấy hối hận sao? Hay là sau khi anh lắc đầu thì cô sẽ bỏ cuộc? Sự hoảng loạn và đau lòng vô cớ khiến Tiết Sở Mộ đưa tay ôm chặt cô gái vào lòng.

Tề Noãn Hạ thật sự hối hận rồi, vừa nói xong câu đó cô đã thấy hối hận. Dường như những cảm xúc trong mười năm qua đã bộc phát, hình như từ lúc gặp lại cho tới giờ, mấy tháng ròng cô không ngừng theo đuổi, cho tới lần đi Hàng Châu đó cô vốn cho rằng giữa họ đã có tiến triển, nhưng mà khi cô tự cho là mình đã hiểu được một chút và muốn thân thiết hơn thì Tiết Sở Mộ vẫn thờ ơ và không quan tâm đến sự vắng mặt ngày hôm nay của cô, điều này làm cô không thể chịu đựng được nữa. Vì vậy, cô khóc, khóc ra hết tất cả sự tủi thân. Sau đó, cô bắt đầu hối hận, hối hận vì bản thân kích động, càng sợ nỗ lực trong mấy tháng qua sẽ vì sự kích động tối nay mà hóa thành hư không. Cô thích anh rất nhiều, cô đã thích anh mười năm rồi! Từ mười bảy tuổi đến hai mươi bảy tuổi, khoảng thời gian đẹp đẽ nhất trong cuộc đời của một cô gái, cô chỉ luôn tâm niệm một mình Tiết Sở Mộ. Cô phải đối mặt với sự phản đối của tất cả mọi người, mang theo nỗi bất an trong lòng, sau khi gặp lại anh lại tiếp tục không chùn bước theo đuổi anh, được ăn cả ngã về không, đánh cược tất cả sự kiêu ngạo, đánh cược mười năm không hối hận chỉ để đổi lấy một cơ hội cực kì mong manh.

Bất chợt, sau lưng có hơi ấm khiến cô ngừng khóc. Tề Noãn Hạ chậm chạp ngẩng đầu, bắt gặp một đôi mắt sâu thẳm, đó không phải là kiểu mắt hai mí cô thích, nhưng sự thương cảm trong đáy mắt lập tức thay đổi tâm trạng đang chán chường lúc này của cô. Cô không muốn tự mình đa tình, nhưng vẫn không khỏi suy đoán có phải vì đã dây dưa thời gian lâu như thế nên người đàn ông này đã bớt thờ ơ với cô không.

“Tiết Sở Mộ!”

Tề Noãn Hạ đẩy anh ra, lau sạch nước mắt đang giàn giụa trên mặt, thẳng lưng đứng trước mặt anh, vô cùng nghiêm túc nói: “Xin lỗi anh, em hơi xúc động. Nhưng mà, dù em đã nói gì hay làm gì thì tất cả đều là thật.”

Cô rất muốn nói với anh, năm lớp mười một, từ lần đầu tiên gặp gỡ, cô đã thích anh rồi. Cô rất muốn nói với anh, năm lớp mười một, cô đã hâm mộ Phùng Lăng Linh đến nhường nào. Cô cũng rất muốn nói với anh, cô thật sự rất muốn ở bên anh. Song, khi nhìn thấy gương mặt đã khắc sâu trong tâm trí này, cô lại phát hiện mình chẳng nói được gì cả, chỉ có thể nói toạc ra: “Em không phải là một người chủ động nhưng vì anh nên em sẵn sàng làm thử, dù anh luôn nói anh không tin vào tình yêu sét đánh. Tiết Sở Mộ, yêu một người rất mệt mỏi, thích một người không thích mình càng mệt mỏi hơn. Có lúc, em cũng sẽ mệt mỏi, cũng sẽ nghĩ tới chuyện buông tay. Thực sự em đã nghĩ tới việc bỏ cuộc nhưng em không thể.”

Đưa tay lau đi nước mắt của Tề Noãn Hạ, Tiết Sở Mộ thở dài. Anh không giỏi ăn nói, tới bây giờ anh luôn cho rằng có một số chuyện trên đời không thể miễn cưỡng, anh lại càng chán ghét phải làm những chuyện trái với ý muốn. Tuy nhiên, cô gái này từ lúc bắt đầu đã khiến anh khó hiểu, cứ thế mạnh mẽ đi vào cuộc sống của anh, làm anh lúng túng. Nhưng, nhưng vì cái gì chứ? Nhìn cô khóc, anh vô cùng đau lòng.

“Tề Noãn Hạ!” Anh nói, “Nếu có một ngày em không thích anh nữa, nhớ phải nói cho anh biết!”

“Hả?” Cố gắng chớp mắt vài lần, để những giọt nước mắt che mờ tầm nhìn rơi xuống, người đàn ông đứng trước mặt Tề Noãn Hạ trở nên rất rõ rệt.

Tiết Sở Mộ bật cười, ôm cô gái vào lòng, “Cô gái ngốc, anh nhận thua, được chưa?”

Niềm vui xảy đến bất ngờ làm Tề Noãn Hạ không biết dùng từ ngữ nào diễn tả tâm trạng mình lúc này, cô ngây ngốc để cho Tiết Sở Mộ ôm mình, ngây ngốc đứng đó, cảm nhận sự ấm áp trong vòng tay anh. Sợ mình nằm mơ, cô bèn vòng tay qua eo anh, dùng sức véo tay, cơn đau giữa hai lòng bàn tay cuối cùng đã thuyết phục cô rằng hết thảy đều là một giấc mộng. Sau đó, cô mỉm cười, cho nên giấc mộng đẹp bao năm của cô đã thành sự thật rồi sao?
***
Về đến nhà, Tề Noãn Hạ nằm trong chăn hồi tưởng lại chuyện kịch tính xảy ra trong hôm nay, con tim nhảy nhót không thể kìm nén.

[Thanh xuân.] Hai từ, một dấu chấm câu, đây là những gì cô đăng lên dòng trạng thái trên Wechat, tâm trạng cô hãy còn kích động đến mức không có cách nào kiểm soát được.

R: Chào cả nhà!

Kẻ Điên: Không ổn.

Em Gái Dì Tuyết: Chào Tiểu Hạ!

Nước Chảy Róc Rách: Chào Tiểu Hạ! Lâu rồi không thấy cậu.

R: Hôm nay cục cưng chính thức thoát ế nha!

Kẻ Điên: !!!!!

Em Gái Dì Tuyết: !!!!! (dù copy paste nhưng tôi vẫn hoảng sợ nha!)

Doãn Khẩu: !!!!! (dù copy paste nhưng tôi vẫn hoảng sợ nha!)

Chúm Chím: !!!!! (dù copy paste nhưng tôi vẫn hoảng sợ nha!)

Kẻ Điên: F*ck! Thì ra status của mày là có ý này!

Tựa như trở về tuổi mười bảy, trở về thời thanh xuân liều lĩnh, Tề Noãn Hạ kích động giống như đứa trẻ ngây thơ muốn chia sẻ tin tức tốt đẹp này với cả thế giới. Cô và Tiết Sở Mộ cuối cùng cũng được viên mãn. Mười năm thanh xuân và sự kiên trì của cô cuối cùng cũng đi đến kết thúc trọn vẹn.

Em Gái Dì Tuyết: Tôi vẫn tưởng Tiểu Hạ phải ở bên Kẻ Điên chứ.

Nước Chảy Róc Rách: Như trên.

Ánh Sáng Lấp Lánh: Chúc mừng Tiểu Hạ, moah ~

Trong nhóm vẫn còn nhảy lên mấy câu chúc mừng, có lẽ phải dựa vào cách này thì Tề Noãn Hạ mới an tâm hơn. Sau đó cô nhận được tin nhắn riêng từ Thi Tâm Lộ.

Thi Tâm Lộ: Mày làm được rồi hả? Có chắc chắn đúng là Tiết Sở Mộ không?

R: Ừa, vô cùng chắc chắn!

Phía trên cửa sổ trò chuyện hiển thị trạng thái đang nhập tin nhắn, nhưng khung chat chậm chạp không có tin nhắn mới. Tề Noãn Hạ có chút bồn chồn, rõ ràng đang rất vui vẻ, lại sợ Thi Tâm Lộ sẽ tạt cho cô một gáo nước lạnh.

Thi Tâm Lộ: Bạn yêu, tao từng nói điều vui vẻ nhất với tao là được thấy mày hạnh phúc nắm tay nửa kia xuất hiện trước mặt tao, nói với tao: Phong tử, tao rất hạnh phúc.

Thi Tâm Lộ: Cho nên là, bạn yêu, đã tới lúc đó rồi phải không?

Không thể phủ nhận, Tề Noãn Hạ rất cảm động khi nhìn thấy mấy câu nói đơn giản này. Cô luôn biết Thi Tâm Lộ ghét Tiết Sở Mộ đến mức nào, nhưng cuối cùng cô ấy vẫn không nói gì, chỉ nhắc lại những gì từng nói khi nằm tâm sự ban đêm ở ký túc xá năm đó.

Thi Tâm Lộ: Bạn yêu, chúc mày hạnh phúc!

R: Tuy là giấc mơ của tao thành sự thật nhưng tao vẫn mong chờ cuốn tiểu thuyết của mày đó.

Tề Noãn Hạ không nói nhiều nhưng cô biết, Thi Tâm Lộ hiểu được. Vẫn còn muốn nói thêm gì đó với Thi Tâm Lộ nhưng di động lại hiện lên tên Triệu Du, làm cô nhất thời chột dạ. Nhìn xem, chênh lệch múi giờ thì sao, cũng gọi điện thoại nước ngoài được thôi!

“Tề Noãn Hạ, tốt nhất mày nên thành thật khai báo, hai từ đó và dấu chấm câu của mày rốt cuộc có ý nghĩa gì?” Giọng nói ở đầu dây bên kia vô cùng gấp gáp, khiến Tề Noãn Hạ cảm động muốn chết, cũng sợ hãi muốn chết.

“Du Du, tao và Tiết Sở Mộ ở bên nhau rồi.” Cô cố gắng dùng giọng điệu hết sức bình thản, nói với Triệu Du, “Thật không thể tin được, ngay cả tao cũng không dám tin nhưng tụi tao thật sự ở bên nhau rồi!”

“Quá trình, tao muốn biết quá trình!” Triệu Du đang ở Bamako xa xôi gần như phát điên đi vòng vòng trong phòng làm việc, làm cách nào cũng không bình tĩnh nổi. Không biết nên vui mừng hay sửng sốt, nhưng cô ấy biết sau khi nghe được người đó vẫn là Tiết Sở Mộ thì càng lo lắng nhiều hơn.

Tự thuật lại quá trình một cách ngắn gọn, Tề Noãn Hạ nhận lại được một sự im lặng như ban nãy nói chuyện với Thi Tâm Lộ, cô thấp thỏm hỏi: “Du Du, mày còn ở đó không?”

“Cho tao chút thời gian để tiêu hóa đã. Cục cưng bị hù chết rồi!”

“Bị dọa đến vậy sao? Cục cưng theo đuổi anh ấy nhiều năm, cuối cùng cũng được toại nguyện. Du Du, tao rất vui cũng rất bất an, nhưng tao thực sự vui vẻ. Hận không thể nói cho toàn thế giới biết là tao và Tiết Sở Mộ ở bên nhau. Giống như hôm nay tao không phải hai mươi bảy tuổi mà vẫn còn mười bảy tuổi vậy.”

“Du Du, mày đừng thuyết phục tao, tao từng nói không đụng trúng vách tường, không bể đầu chảy máu thì tao không cách nào buông bỏ được chấp niệm trong tim. Lần này tao thành công rồi, bất kể tương lai ra sao, tao vẫn quý trọng cơ hội lần này được ở bên anh ấy.”

Cô nằm xuống giường, đắp chăn che kín cổ chờ đợi câu trả lời của Triệu Du. Chờ đợi rất lâu mới nghe được tiếng cười từ đầu dây bên kia, cuối cùng cô cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Con ngốc, mày nói tao nên nói gì với mày đây?” Triệu Du đứng trước cửa sổ, nhìn lên bầu trời trong xanh bên ngoài, cảm nhận sự ấm áp của tia nắng sáng, cô nói: “Nhưng mà, mày nên biết, dù mày lựa chọn thế nào, dù giữa hai người có tiến tới bước cuối cùng không thì tao vẫn bên cạnh mày. Tao chỉ cần mày chuyển một câu tới Tiết Sở Mộ, nếu ngày nào đó cậu ta ức hiếp mày thì ngay lập tức sẽ có một người từ Bamako chạy về đánh chết cậu ta!”

Chỉ một câu nói như thế suýt nữa khiến Tề Noãn Hạ không cầm được nước mắt, nhưng cô không có, chỉ cười, “Mặc kệ kết quả cuối cùng thế nào, tao cũng không hối tiếc.”

“Haizz, Tiết Sở Mộ đúng là chó ngáp phải ruồi, một khối băng lạnh lùng và cứng ngắc sao lại tốt số như thế chứ?”

“Phù… Mày nói ai là chó ngáp phải ruồi đấy?”

“Chậc, ai biết được, dù sao bây giờ tâm trạng chị đây không được vui, nhớ kỹ, năm nay khi về nước tao muốn Tiết Sở Mộ đích thân tới đón!”

“Mày có muốn hay không?”

“Quả nhiên có đàn ông liền quên nhà mẹ đẻ mà.”

“Ôi chao!”

“...”

Tề Noãn Hạ mỉm cười, ở khoảng cách rất xa Triệu Du đang đứng trước cửa sổ cũng mỉm cười mừng cho cô. 

 
Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.