Âm thầm ra vẻ làm kiêu cả ngày, Tề Noãn Hạ có phần thất vọng, cái kế sách tiểu nhân này thật sự không nên dùng, không mang lại kết quả gì tốt đẹp cả. Cô thực sự rất phiền muộn, lại đột nhiên phát hiện ra cứ mỗi lần cô cảm thấy mối quan hệ giữa cô và Tiết Sở Mộ phản có chút hy vọng mỏng manh hoặc là đã tiến tới gần ước nguyện của cô thêm một bước thì hiện thực sẽ lại vả cho cô một phát khiến cô bất lực, uể oải vô cùng.
Sau hai tuần liên tục tăng ca đêm không ngừng nghỉ, Từ Minh Hàng cuối cùng cũng được tự do liền hẹn Tề Noãn Hạ cùng đi ăn cơm. Có lẽ là vì trong lòng vướng mắc về Tiết Sở Mộ nên thời điểm nhận được lời mời của Từ Minh Hàng, cô lập tức chọn bừa một địa điểm loanh quanh đó. Lúc cô tới chỗ hẹn, vẫn giống như mọi khi trông thấy anh ấy đang yên tĩnh ngồi ở một góc cửa tiệm, từ tốn nhấp nháp tách trà. Chẳng hiểu sao cô đột nhiên phì cười, tâm tình cũng chuyển biến tươi tốt hơn một chút.
Bước nhanh tới chỗ Từ Minh Hàng đang ngồi, cô ném mạnh chiếc túi xách lên ghế, cười nói: “Ha ha, pháp y Từ, cuối cùng sếp của các cậu cũng rủ lòng thương cho nhân viên tan làm đúng giờ rồi đấy hả?”
Từ Minh Hàng ngẩng đầu, cười vô cùng dịu dàng: “Dạo này bận bù đầu, vụ án nhiều quá nên không có thời gian rảnh tìm cậu hàn huyên.”
Nói rồi, anh ấy đứng dậy rót cho cô một ly nước ấm.
“Hàn huyên á? Wow,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-xuan-gui-het-cho-anh-chanh-mac-mat/2453302/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.