Biển người ở Haidilao gần Tây Hồ quả thực khiến người ta tức lộn ruột. Chờ đám Tề Noãn Hạ bốc số xong đã có hơn ba trăm người đứng chờ phía trước làm họ muốn gục ngã. Đi bộ cả buổi chiều, ai nấy đều đã thấm mệt, không muốn di chuyển và tiêu tốn năng lượng để tìm chỗ ăn uống nữa. Vẫn là Phó Dư dẫn đầu, cầm tờ giấy bốc số đến tán gẫu với người đẹp đứng gọi tên. Dưới sự đảm bảo của người đẹp rằng họ có thể được ăn trong vòng một giờ nữa, họ cam chịu số phận bước qua một lối thoát hiểm, đi vào phòng chờ có hơi đơn sơ. Không khí trong phòng chờ rất náo nhiệt, ngồi chờ tới lượt ăn cũng đủ khiến bọn họ bật cười.
Phó Dư mang tới một bộ cờ cá ngựa, xấu xa nhìn Tiết Sở Mộ, “Trùm học giỏi, giảng viên Tiết, chúng ta chơi trò này đi?”
Quách Tư Viễn không nhịn được cười khoái trá.
“Vậy cũng được, Noãn Hạ, chúng ta tới đây ngồi đi, để Tư Viễn đi lấy đồ ăn.” Nhạc San San vui vẻ nói.
Thật ra Tề Noãn Hạ khá tò mò, vì cô không thể tưởng tượng được người đàn ông lạnh lùng trước mặt đổ xúc xắc với bọn họ, dựa vào vận may hoàn thành một trò chơi sẽ như thế nào. Nhưng mà, nhìn vẻ mặt miễn cưỡng của Tiết Sở Mộ và ánh mắt toát ra sự ghét bỏ của anh khiến cô có chút thấp thỏm.
Thực ra Tiết Sở Mộ không hề muốn chơi nhưng lại không muốn phá hỏng cuộc vui nên không nói lời nào, yên lặng miễn cưỡng cầm lấy quân cờ màu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-xuan-gui-het-cho-anh-chanh-mac-mat/2453305/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.