Editor: Wave Literature
"Làm sao tôi biết được? Tôi trông giống có thể đọc được suy nghĩ của ông chủ chúng ta lắm sao?"
"Những lúc thế này tôi lại thực sự ghen tỵ với Long Châu Vĩ đấy. Cậu ta thật may mắn khi chuyển ra ngoài lúc ông chủ đến. Tôi phải sớm tỏ tình với bà nội của cậu để có thể thoát khỏi móng vuốt quái quỷ của ông chủ!"
"Đồ khốn, cậu mới là cháu nội của tôi!"
"Cháu trai, đây là cách mà cháu nói chuyện với ông nội của cháu ư?"
"..."
Cặp đôi cãi tay đôi một thời gian khá lâu. Rốt cuộc, họ mới nhận ra mình đã đi quá xa đề tài cũ. Vì vậy, họ nhanh chóng trở lại vấn đề vừa nãy.
"Nếu chúng ta cứ để ông chủ nằm trong trạng thái tồi tệ như vậy thì chúng ta cũng sẽ không yên ổn được. Làm thế nào mà đêm này có thể ngủ cạnh sông băng chứ. Nhanh lên và nghĩ ra cách để làm nhẹ bầu không khí này đi!"
"Đừng giục tôi! Tại sao cậu không tự nghĩ ra điều gì..."
Cặp đôi tranh cãi nhau một lúc lâu. Sau đó, Hạ Thương Chu đột nhiên hắng giọng hỏi: "Ông chủ, hôm nay không phải là sinh nhật của học muội bé nhỏ sao? Cậu có định tặng quà cho cô ấy không?"
Như thể không nghe thấy tiếng của Hạ Thương Chu; Tốc độ đánh máy của Lâm Giang trên bàn phím vẫn không dừng lại. Tuy nhiên, từ một góc nghiêng thì người ta có thể nhìn thấy rõ sự lạnh lùng đang lan tỏa trên khuôn mặt anh ngày một nhiều hơn.
Lục Bôn Lai ho hai tiếng. Anh can đảm tiếp tục bắt chuyện,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-xuan-ngay-tho-tuoi-dep-cung-em/2640173/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.