Nha Nha vẫn đang chơi ở trong sân.
Cô bé cũng không thích về nhà mình, mà thích ở nhà ông bà ngoại chơi hơn.
Dì Trần thở dài một hơi.
“Chuyện này nghe theo cha của con, nhanh chóng ly hôn càng sớm càng tốt sau đó chuyển công tác tới trường học quân khu, như vậy cũng rất tốt.
”Trần Tĩnh không ngăn được nước mắt, từ nhỏ cô luôn được hai anh với một cậu em trai che chở nên không có chủ kiến gì.
Vì thế cho dù trước đây ở nhà chồng phải chịu bao nhiêu oan ức cũng không dám mở miệng kêu ca.
Trần Tĩnh nghe được cha mẹ nói như vậy, những tủi hờn cô phải chịu bấy lâu đều lần lượt ùa về.
An Dạng thấy trong phòng bếp vẫn còn dư lại lương bì và tinh bột mì được đặt ở trong chậu.
“Mẹ đem chỗ này mang đến cho nhà bà nội các con, Thẩm Luyện, phải chơi với các em đấy, nhớ chưa?”Thẩm Luyện tiếc nuối hứ một tiếng, cậu còn tưởng buổi tối vẫn còn được ăn tiếp chứ.
Cuối cùng lại đem đi cho, thế nhưng cậu nhóc vẫn sẵn lòng chia sẻ chúng cho nhà bà nội ăn cùng.
Buổi tối An Dạng không định làm cho bọn họ ăn tiếp nữa.
Rẽ sang một cái là đến nhà họ Trần.
Nha Nha nhìn thấy An Dạng trước liền hỏi.
“Thím là ai vậy?”An Dạng tới đây cũng đã lâu rồi nhưng chưa từng thấy qua cô nhóc này.
Ăn mặc sạch sẽ, vè ngoài cũng rất thanh tú.
Cô khom lưng cúi xuống, cười cười nhìn cô bé.
“Vậy con nói cho thím biết trước, con là ai thế?”Hai cái bím tóc của Nha
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-60-an-com-ga-chong-nuoi-con/967755/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.