Hơn nữa từ sau khi sinh ra con gái lớn, cô ta vẫn không hề mang thai, cũng bắt đầu nghi ngờ có phải bởi vì lúc cô ta sinh con gái lớn cơ thể đã bị tổn thương hay không.Sau khi cố gắng dùng hết thủ đoạn của bản thân vượt qua được những năm tháng khó khăn nhất, cuối cùng cô ta lại mang thai, thế nhưng kết qua vẫn là con gái.Lúc này không chỉ có người nhà họ Hứa có ý kiến với cô ta, mà ngay cả những người con gái ở hầm mỏ cũng bắt đầu chê cười sau lưng cô ta.Con của cô ta, trời sinh đã khiến cô ta mất mặt!Sau khi đưa đứa con mất mặt này về quê, đổi lấy đám trẻ Hồng Hồng, cuộc sống của cô ta mới bắt đầu tốt lên, bà cụ cũng không dám trưng vẻ mặt khó coi với cô ta, chị em dâu cũng tỏ vẻ mặt ôn hòa lấy lòng cô ta, ngay cả những người trong hầm mỏ cũng khen cô ta lòng dạ tốt bụng, chăm sóc cháu trai cháu gái như con ruột.Chẳng ai đối nhân xử thế hào phòng rộng rãi như cô ta.Nhưng bây giờ đứa trẻ mất mặt lại đến rồi, lại muốn khiến cô ta mất mặt rồi! Lý Tĩnh hận đến mức nghiến răng nghiến lợi.Hứa Nam Nam nhếch miệng, đối diện với ánh mắt của bà ta thì làm như không thấy.
Ai sợ ai chứ.“Bác gái, bọn con về rồi nè.”Ngoài cửa truyền đến tiếng cười đùa.
Tiếng cười của cô gái tựa như chuông bạc, có vẻ như tâm trạng rất tốt.Nghe thấy tiếng nói, ác ý trên mặt cô ta lập tức biến mất sạch sành sanh, gương mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-60-chu-cua-hang-taobao/215897/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.