Triệu Hương Lan trở thành một con gà mắt lé: "Đội trưởng, có người cố ý đá tôi nên tôi mới bị ngã!"Nguyễn Dao chối bỏ trách nhiệm, nhìn Thẩm Văn Thiến: "Bà ta nói cô cố tình đá bà ta.
"Thẩm Văn Hiến lập tức trừng mắt, chỉ vào Triệu Hương Lan nói: "Cô lại nói năng linh tinh, cô có tin tôi đi báo cáo cô ngay không.
""! ”Triệu Hương Lan tức giận sút chút nữa muốn qua đời ngay tại trận.
Thanh niên tri thức trong nội thành này hở một tí là muốn đi báo cáo, quả thực có bệnh!Một mũi tên trúng hai đích.
Nhìn thấy hai người chướng mắt nhau, khóe miệng Nguyễn Dao cong lên.
**Bởi vì phải trở về đại đội sản xuất trước khi trời tối, mọi người cũng không dám trì hoãn.
Chỉ là xe ngựa mới đi chưa được nửa tiếng thì Lâm Ngọc và Thẩm Văn Thiến lại bị say xe.
Thẩm Văn Hiến tựa trên xe ngựa, mặt trắng bệch như tờ giấy: "Đội trưởng Hồ, còn bao lâu nữa chúng ta mới tới đại đội sản xuất.
""Nhanh thôi, còn tầm một tiếng nữa là tới.
"Vừa nghe được còn hơn một tiếng, Thẩm Văn Thiến "ọe" lên một tiếng rồi nôn ngay tại chỗ.
Nguyễn Dao vội vàng quay đầu sang một bên, trong lòng cảm thấy may mắn khi không phải ngồi chung xe ngựa với cô ta.
Trở lại đội sản xuất Tây Câu, trời cũng đã xế chiều.
Ánh chiều tà bao phủ trên những ngọn cao lương, gió đêm thổi tới, những làn sóng đỏ trào dâng trên cánh đồng.
"Mọi người mau đến xem, đại đội trưởng dẫn nhiều cô gái trẻ về lắm nè.
""Có thể nói chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-60-dai-nu-xuong-truong/2531648/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.