Sư đoàn trưởng Chung nghĩ vậy, cũng không hỏi Dư Hồng Anh, ngày hôm sau đã trực tiếp đến tìm sĩ quan hậu cần.
Liễu Tố Tố không biết chuyện này, lúc này cô đang dắt theo mấy đứa nhỏ cùng nhau lên đường đi chợ.
Nơi này cách xa thị trấn, nhưng vẫn có thôn làng ở vùng lân cận cách đó không xa, chợ cũng là do mấy thôn đứng dậy mở ra, bây giờ được phép buôn bán, miễn là mệnh giá của tiền không lớn là được. Cho nên cứ đến ngày họp chợ giữa tháng là vô cùng sôi nổi, không nói đến quân khu, ngay cả những người dân trong thôn cũng đến.
Trần Nam có kinh nghiệm, sợ đến muộn thì đồ vật sẽ bị bán hết, còn chưa đến sáu giờ đã gọi Liễu Tố Tố bắt đầu đi.
Liễu Tố Tố vốn dĩ còn nghĩ là còn sớm, nhưng kết quả là lúc đang đi đường thì phát hiện xung quanh toàn là người, trên lưng đều đeo sọt, dáng vẻ như sắp thực hiện một cuộc mua sắm lớn.
"Chúng ta còn phải đi bao lâu nữa thế?"
Trần Nam nói: "Nếu như đi nhanh thì cũng phải nửa tiếng."
Nửa tiếng nữa cũng không sao, nhưng nếu mang trên lưng nhiều đồ đạc mà đi lâu như vậy, vậy thì chắc chắn sẽ rất mệt nhọc. Liễu Tố Tố nhấc cái sọt lên, thầm nghĩ rằng bây giờ mà có xe đạp thì tốt rồi.
Nhưng mà cô cũng biết điều này là không thể rồi, chỉ có thể nghĩ đến mà thôi.
Liễu Tố Tố và Trần Nam vừa đi vừa nói chuyện, ngoại trừ Hàn Cẩm đang nắm tay cô, mấy đứa nhỏ khác đều vừa đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-60-dai-vien-duong-oa-ky/2266429/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.