Tuy rằng ngoài miệng chị dâu cả Cố nói rất đúng, nhưng chung quy trong lòng vẫn là lòng dạ hẹp hòi, sau khi hai đứa nhỏ trở về, phải ân cần dạy bảo, dặn dò hai đứa nhỏ sau này không được phép đến nhà thăng hai. Đại Ni và Nhị Ni bên ngoài thì đồng ý nhưng một khi có cơ hội vẫn sẽ trốn cha mẹ lén đi tìm Đại Bảo, Lý Thanh Vận cũng không hề ngăn cản, chẳng qua đây đều là chuyện của sau này. Sau khi dùng bữa trưa đơn giản và chơi với Nhị Bảo một hồi, cậu bé lại lần nữa chìm vào giấc ngủ, Lý Thành Vận bỏ chăn bông và áo khoác buổi sáng chưa tặng được vào trong không gian, đưa tới nhà Nhị Ngưu. Thừa dịp không có ai chú ý, lấy ra câm trong tay gõ gõ cửa. Nhị Ngưu mặc chiếc áo bông rách tung tóe co rúm đi ra ngoài mở cửa, thấy là cô, có chút kinh ngạc. "Thím, sao thím lại đến đây?" Cậu ta lộ ra gương mặt khờ khạo tươi cười hỏi. Kể từ sau vụ đi săn trong trận tuyết đầu mùa, Nhị Ngưu liên bắt đầu ở nhà ngủ đông, một mặt là đồ ăn đồ dùng dự trữ trong nhà, sợ bị người ta trộm mất, một mặt là do hiện giờ bên ngoài trời lạnh giá, cũng không bắt được công việc gì. Lý Thanh Vận không muốn đứng ngoài cửa nói chuyện, vì thế cười nói: "Làm sao đấy, không mời thím vào ngồi sao?" "Nhìn cháu này đầu cũng ngốc rồi, thím, thím mau vào nhà đi.” Bước vào sân nhỏ của Nhị Ngưu, thực ra cũng chỉ có ba gian phòng, một gian
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-60-quan-tau-dua-vao-nuoi-con-di-len-dinh-cao-nhan-sinh/1021388/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.