Vớt hết cá to trong hồ, cá nhỏ lại thả về để chúng tiếp tục sinh sôi tăng trưởng, năm sau lại có thể có cá mà ăn. Tiếp theo là thời gian phân chia, đây là trách nhiệm của đại đội trưởng và kế toán, căn bản thì mỗi nhà đều có thể được chia vài con cá, nhưng căn cứ theo tình hình, có to có nhỏ, không thể nói là công bằng tuyệt đối, nhưng bảo đảm mỗi nhà đều sẽ có cá ăn. Chia cá cũng chẳng có gì để xem, Lý Thanh Vận bèn về nhà trước, Cố Đình Chu giúp chia cá xong, rồi mang cá nhà mình trở về. Lý Thanh Vận về nhà trước một bước để thu dọn chuẩn bị nấu cơm tối. Suốt đoạn đường đi gặp ai trong thôn cũng thấy mọi người vui vẻ hớn hở, bê chậu đi lấy cá được chia. "Vợ Đình Chu này, cô mau về lấy chậu đi, nhanh đi chia cá nào. Có thím có lòng tốt nhắc nhở. "Không sao đâu thím, không vội, chúng ta được chia muộn chút cũng không sao, dù sao thì mỗi nhà đều có phần mà." "Cũng phải, vậy tôi đi trước xếp hàng." Thím cầm chậu vội vàng rời đi. Hai hôm nay mọi người trong thôn đều được chia lương thực, gặp ai cũng thấy khuôn mặt tươi cười, những lương thực này chính là phần lương thực của mọi người trong một năm, đến sang năm khi thu hoạch vụ chiêm sẽ còn được chia thêm một ít, nhưng lúc đó sẽ được chia khá ít. Trong nhà có lương thực, trong lòng cũng không lo lắng, mặc dù nói phải tiết kiệm tằn tiện để có thể sống với đống lương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-60-quan-tau-dua-vao-nuoi-con-di-len-dinh-cao-nhan-sinh/1021420/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.