🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trên đường Trình Hoài Sơn đi về nhà, một lát thì nghỉ chân suy nghĩ, một lát lại nhíu mày cười khúc khích, giống như một gã ngốc. Anh ta thật sự không ngờ rằng anh ta chạy việc vặt giùm cho bác gái, mà lại nhặt vê được một người vợ.

Trước đây luôn dốc lòng kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ, anh ta chưa từng muốn kiếm vợ, sau đó lại bị tổn thương nên anh ta luôn tránh xa phụ nữ, hiếm gặp được một người mà anh ta cảm thấy không tôi, hơn nữa trong lòng lại không bài xích, thậm chí muốn cận kề, anh ta giống như săn thú vậy, nhắm chuẩn rồi thì ra tay ngay, một đòn là trúng ngay.

Buổi tối, Cố Đình Chu cũng đã nói đại khái với Lý Thanh Vận vê ngọn nguồn quan hệ giữa anh và Trình Hoài Sơn, nói chung Trình Hoài Sơn này thật sự là một lựa chọn không tệ, anh cũng đồng ý kêu Thanh Hoan không nên bỏ qua người này.

Trong lòng Lý Thanh Vận mới hơi bình tĩnh lại, đừng thấy có vẻ cô xử lý mọi chuyện rất dễ dàng, phải biết rằng bản thân cô không được đường hoàng chân chính gả cho người ta, đến nơi này bèn hưởng niềm vui làm mẹ, chồng cũng là có sẵn, bây giờ phải xử lý chuyện quan trọng cả đời của người khác, cô chỉ lo một lựa chọn sai lầm sẽ phá huỷ một đời của Thanh Hoan.

Bên này, nhà họ Cố đang vội vã gấp rút xây nhà, đã chuẩn bị xong xuôi vật liệu, Cố Đình Chu lo tốc độ chậm nên đi tìm vài người trong thôn cùng giúp đỡ một tay, ngôi nhà đang được hình thành từng ngày.

Trong lúc xây nhà, mấy cha con đã đi cưa cây trong núi về làm xà nhà, cả nhà đều làm thợ mộc nên việc làm một cái xà nhà là điều dễ dàng. Gỗ mà cha Cố tìm được đều là gỗ tốt, đã bôi dầu trẩu để phòng ẩm mốc và côn trùng, vừa rắn chắc vừa bền.

Trong lúc này, Thu Cúc và mẹ cô ấy đã đưa Trình Hoài Sơn đến đáp lễ, mẹ của Thu Cúc được xem như là bác gái của Trình Hoài Sơn, cũng coi như là thay thế cho bậc cha chú trong nhà. Thu Cúc về tắm ba ngày* cho con trai của nhà em trai, nói đến chuyện này, mẹ cô ấy nhất quyết muốn tự mình đến để kiểm tra cho cháu trai, bà ấy nói rằng người già có hỏa nhãn kim tỉnh, nhìn người rất chuẩn, Thu Cúc không thể cản được bà ấy, đành phải để bà ấy đi chung.

*Phong tục truyền thống của Trung Quốc, lễ tắm được tổ chức vào ngày thứ ba sau khi em bé chào đời nhằm tẩy rửa bẩn thỉu tai họa cho em bé, cầu mong khỏe mạnh và hạnh phúc.

 

Lúc mọi người trò chuyện, Thanh Hoan nhiệt tình rót nước cho bọn họ, cười rất thẹn thùng, mặc dù không giỏi ăn nói, nhưng ghi điểm nhờ chân thành.

Mẹ của Thu Cúc rất vừa ý Thanh Hoan, trở về bèn khen Thu Cúc làm việc này rất tốt, người vợ mà cô ấy tìm cho Hoài Sơn nhìn có vẻ là một người sẽ ăn đời ở kiếp.

Ngày Thanh Hoan đi lấy chồng đã được quyết định là cuối tháng mười một, nhắm mắt một cái là còn chưa đầy nửa tháng nữa. Thu Cúc nói bọn họ cố ý tìm người coi ngày, ngày tốt gần đây nhất là cuối tháng mười một, ngày kế tiếp là một tháng sau, khi đó băng tuyết khắp đất trời nên cũng không tiện.

Vì để có một ý kiến hay cho em gái, Lý Thanh Vận cũng đã đồng ý, Thanh Hoan cũng không có ý kiến, bây giờ cô ấy đã tranh thủ dành thời gian để may quần áo, giày cưới để hai người mặc khi kết hôn. Trình Hoài Sơn là người tỉ mỉ, ngày đi đáp lễ đã nói ngoại trừ năm mười đồng tiên, bọn họ còn đưa đủ loại đồ ăn nhẹ và một con gà, còn có mấy khúc vải vóc và mấy cân bông, nói là cho hai người may đồ mới để kết hôn.

Cha Cố mẹ Cố ở bên này biết được cô em vợ có chỗ dựa rồi, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, bọn họ thật sự sợ cô ấy phải sống ở nhà con trai già cả đời, bị vướng bởi Lý Thanh Vận còn đây, cũng không tiện nói gì, bây giờ gả đi là tốt rồi, vợ chồng già còn suy ngẫm đến lúc đó sẽ cho thêm một chút, thêm của hồi môn để tăng thể diện cho Thanh Hoan, không có vẻ khó coi.

Bởi vì chuyện xây nhà mà gân đây cả nhà quay mòng mòng, rốt cuộc cũng đợi đến ngày lắp xà, già trẻ lớn bé trong thôn đều đến chung vui, đến cả Trình Hoài Sơn cũng đến giúp đỡ, gần đây anh ta thỉnh thoảng sẽ đến một chuyến, một chốc thì hỏi Thanh Hoan thích tủ có dáng vẻ như nào, để anh ta đóng một bộ tủ mới, một chốc lại hỏi Thanh Hoan thích ăn cái gì, thực đơn tiệc cưới như nào, một chốc lại đến phụ việc, vô cùng ân cần, đến đây, mọi người mới thật sự tin tưởng sự chân thành của anh ta.

Sáng tinh mơ, Lý Thanh Vận và những người khác đã bận bịu chưng hấp vào nồi bánh bao bột thập cẩm. Theo tập tục trước đây, ngày mà gia đình sửa nhà lắp xà xong thì phải mời mọi người ăn tiệc chúc mừng lễ cưới, bởi vì bây giờ nhà ai cũng đều khó khăn nên cũng không nói đến việc đãi tiệc này, nhưng mà gửi cho mỗi người một cái bánh bao bột thập cẩm thì vẫn là việc bình thường.

Nghi thức lắp xà vừa xong, già trẻ lớn bé đều đến xếp hàng nhận bánh bao, nói vài câu chúc phúc, rất nhộn nhịp, đương nhiên cũng không phải là tất cả mọi người trong thôn đều tới, chỉ một bộ phận nhỏ thôi, đa phần là người thân quen mới đến tụ tập cuộc vui này, dù sao nhà ai cũng đều có việc.

Khi phân chia bánh bao đã gần xong, hai đứa con của quả phụ Vương khoan thai đến muộn, hai đứa bé xách một cái giỏ đi đến.

“Thím, chúc mừng chúc mừng, đây là lê rừng mà cháu và anh trai hái, trái nhỏ nhưng mà rất ngọt, thím chớ chê." Ni Nhi nhỏ giọng nói, hai đứa bé cố ý tới sau cùng là vì sợ bị người khác nhìn thấy, bây giờ người trong thôn đều tránh xa bọn họ như tránh xa rắn rết, vì vậy cô bé không muốn liên lụy đến Lý Thanh Vận, người đã đối xử tử tế với bọn họ.

"Cảm ơn cháu, thím rất thích ăn cái này. Thanh Hoan, em tìm người gói lê lại đi." Lý Thanh Vận đổ quả lê trong giỏ ra, lại đổ sọt bánh bao cuối cùng của mình ra, đổ vào trong giỏ.

“Thím, thím đang làm cái gì vậy, cho chúng cháu một cái là được rồi." Ni Nhi vội vã từ chối, cậu bé cũng xua tay tỏ ý không cần.

"Mọi người đều nhận xong rồi, cũng không ai muốn những cái này, các cháu câm về ăn dần dần, không được phép từ chối, các cháu về trước đi, bên này thím vẫn còn bận việc." Lý Thanh Vận cũng lười giải thích, việc cô có thể làm cũng chỉ như thế thôi.

Hai anh em ra về mà không nỡ rời đi.

Lắp xà xong, lợp mái ngói lên, nhà mới đã chính thức hoàn công, nhanh và sớm hơn nhiều so với dự tính, chủ yếu là vì không tiếc tiền nên thuê thêm nhiều người làm, như anh cả Cố bên kia ít thợ mộc hơn, vậy nên hoàn công chậm một chút, lắp xà muộn hơn khoảng mười ngày so với bọn họ bên này.

Sau khi hoàn công, Cố Đình Chu đã trả tiền công cho mọi người ở bên phía nhà mình, cuối cùng tính ra thì đã tốn hơn bốn trăm năm mươi đồng tiền vật liệu và nhân công.

Bởi vì vốn dĩ hai bên tách nhau ra làm việc, cho nên mỗi bên tự tổng kết tiền là được.

Chị dâu cả Cố còn đến thăm dò ý tứ, biết được tiền công của bọn họ thì so sánh, tiền công của nhà cô ta đã ít hơn một nửa, bỗng chốc cảm thấy nhà mình kiếm được bộn tiền, tiết kiệm được một chút tiền, chủ yếu là vì hơn một nửa trong bọn họ là người vẫn đang đi làm.

Lý Thanh Vận cũng chẳng hề hà, làm xong sớm thì dọn vào sớm, nhân lúc Cố Đình Chu ở đây thì vẫn có thể giúp làm chủ cục diện, làm chung với một đám người, bản thân cô cũng không hề hiểu những việc giám sát công việc gì đó.

Không phải sau khi hoàn công là có thể dọn vào ở ngay, vẫn phải làm giường cho mấy căn phòng, cũng phải đục bếp lò, quét vôi, nhà vệ sinh cũng phải bày trí.

Ngược lại, đồ gia dụng gì đó lại không cần mua, đây đều là đồ mà cha Cố để lại khi chia nhà vào mấy năm trước, vẫn rất chắc, kiểu cách đơn giản nhã nhặn, có một vẻ đẹp của kiểu sờn màu, cũng là kiểu mà Lý Thanh Vận thích, vậy nên không cần thay đổi.

Vâ cơ bản, Cố Đình Chu đã bao hết việc chân tay, Lý Thanh Vận chủ yếu nấu cơm và làm việc vặt, bởi vì sắp tới đám cưới của Thanh Hoan, Lý Thanh Vận không cho cô ấy giúp đỡ, để cho cô ấy tập trung tâm trí may áo cưới giày cưới, thỉnh thoảng trông con giùm là được. Bận bịu thêm mấy ngày, cuối cùng nhà mới cũng coi như tươm tất, chỉ chờ giường và bếp lò khô ráo thì có thể dọn nhà.

Khoảng thời gian xây nhà này, nhìn bằng mắt thường đều có thể thấy mọi người đã gây đi, đặc biệt là Cố Đình Chu, lượng mỡ nuôi được trong hai tháng trước bây giờ đều mất hết rồi, chỉ còn lại một cơ thể cơ bắp, cứng rắn.

Mỗi ngày anh đều phải tính toán tổng thể, còn phải cùng nhau làm việc chân tay, từ sớm đến tối cũng không có lúc nghỉ, chỉ có mỗi tối mới có thể nghỉ ngơi được, tựa vào Lý Thanh Vận để cô xoa bóp cho mình, giãn gân cốt, sau đó thì bắt đầu táy máy tay chân, sờ tay, hôn môi gì đó, lấy điều này để xua tan mệt mỏi của một ngày.

Khánh thành nhà mới thì cũng đã đến thời gian Thanh Hoan đi lấy chồng, cũng sắp đến thời gian Cố Đình Chu quay về đơn vị.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.