Hàn Định Quốc im lặng.
Ánh mắt ông ta khi nhìn Sở Thấm đầy phức tạp, lúc phát hiện Sở Thấm có thể thuần thục nhảy xuống từ một nhánh cây cách mặt đất tận hai mét thì càng thêm hỗn loạn.
“Từ bao giờ mà cô… thôi được, cô muốn theo thì theo đi, cuộc đi săn mùa đông sẽ diễn ra vào ngày mốt.”
Ông ấy tính nói gì đó, nhưng sau khi nghĩ kỹ thì lại thấy chẳng có gì để nói cả. Với tốc độ này của cô, dù ông ấy có bị heo rừng, sói hoang vượt mặt thì cô cũng vẫn băng băng chạy phía trước chúng.
Sau khi nhận được câu trả lời mình mong muốn, Sở Thấm cảm thấy rất hài lòng, xách giỏ trúc lên chuẩn bị về nhà.
Trên đường đi, cô hỏi: “Đội trưởng à, ông không thấy năng suất năm nay của đại đội Lưu Lý có gì đó là lạ sao, cả đại đội thôn Cao Gia nữa, nghe đồn người đứng đầu năm nay chính là họ hả?”
Lạ chứ, ai cũng thấy lạ cả.
Nhưng không còn cách nào vì người ta thật sự đã trồng được nhiều như vậy đấy.
Đội trưởng Hàn ngẫm ngợi rồi nói: “Có lẽ là nhờ phân bón hóa học kiểu mới, không phải báo chí cũng nói những nơi khác cũng có nơi cho ra năng suất cao sao? Còn bên trong có bí mật gì không thì phải chờ kiểm tra lại đã.”
Ông ấy nghi là đã có hành vi dối gian gì ở đây…
Thật ra ông ấy cũng từng tới những đại đội đó một chuyến rồi, đúng là cây lúa trên ruộng họ rất trĩu bông, nhưng là một nông dân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-60-xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/1949963/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.