Lâm Doanh Doanh ra đứng ở bên đường ngoài chỗ thanh niên tri thức, lập tức có một nhóm trẻ con trong thôn đến lấy lòng cô.Dung mạo cô xinh đẹp, lại không chê bọn họ bẩn thỉu, còn cho bọn họ ăn kẹo và kể chuyện.
Cho dù không có kẹo thì bọn họ cũng tình nguyện phục vụ cho cô.Lâm Doanh Doanh cũng không để bọn trẻ phục vụ không công, đưa một miếng bánh quy cho một đứa bé nhờ nó gửi thư cho Hoắc Thanh Sơn: cô đợi anh ở bờ sông.Cô đứng dưới cây liễu gần bờ sông, lẳng lặng nhìn những ngọn sóng lăn tăn trên mặt nước.
Cô biết dưa hái xanh không ngọt, nhưng Hoắc Thanh Sơn cũng không hề lạnh nhạt với cô như bề ngoài.Dưới sự lạnh nhạt đó là tình cảm mãnh liệt không dễ lộ ra, nhưng trong lúc vô tình lại để cô phát hiện.Ánh mắt kinh diễm của anh nhìn cô, bánh nướng mà anh làm cho cô, dáng vẻ làm như bất đắc dĩ mà dạy cô buộc lúa mạch, cho cô mặc áo sơ mi, những quan tâm của anh dành cho cô, còn có phản ứng kích thích trong nháy mắt khi cô không cẩn thận ngồi lên đùi anh.
Tất cả đều không lừa được cô.Chỉ cần anh chưa lập gia đình, chỉ cần anh không phải đồng tính luyến ái thì anh không thể nào cự tuyệt cô.
Lâm đại tiểu thư vô cùng tự tin nghĩ như vậy.Cô đợi được một lúc thì nghe thấy tiếng bước chân của Hoắc Thanh Sơn.Anh đã đến nơi hẹn.Anh không thể không đến.
Đứa trẻ đầu tiên đi tìm anh, anh lờ đi, nhưng đứa thứ hai, đứa thứ ba...Anh bước đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-bach-phu-my-vuong-gia/95818/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.