Nhưng khi họ đến cánh đồng lúa mì, chẳng bao lâu sau đã có bảy tám thanh niên lớn nhỏ chạy đến và cười ha ha nhìn Lâm Doanh Doanh.Mặt của Hoắc Thanh Sơn hơi tối sầm lại. Một thanh niên mặt mày trẻ con, có răng hổ chạy tới, "Anh Thanh Sơn, đến đây, chúng ta chia đội thi xem ai cắt được nhiều hơn!"Mấy thanh niên lập tức chia đội xong, Lâm Doanh Doanh nhìn thấy một thanh niên gầy gò ấy vậy mà không biết xấu hổ muốn ở một đội với Hoắc Thanh Sơn của cô, lập tức nói: "Tôi và Hoắc Thanh Sơn là một đội."Khuôn mặt trẻ con cười ha ha, "Thanh niên tri thức Lâm, không phải bọn em chê cười chị, chị sẽ gây trở ngại cho anh Thanh Sơn."Lâm Doanh Doanh: "Thanh Sơn của chị cam tâm tình nguyện, đúng không, anh Thanh Sơn?"Tiếng anh Thanh Sơn này của cô như chim oanh hót, líu lo mềm mại, có thể khiến người ta tê dại nửa người.
Hoắc Thanh Sơn siết chặt cán liềm, trầm giọng nói: "Đừng lắm lời, đi làm việc đi."Nói xong, anh bước sang một bên bắt đầu cắt lúa mì.Một thanh niên khác có khuôn mặt vuông dài, nhìn Lâm Doanh Doanh cười có chút giả tạo: "Thanh Sơn, anh...!bắt đầu gặp vận may.
Vận đào hoa tốt như vậy, anh cầu ở đâu vậy?"Vẻ mặt của Hoắc Thanh Sơn lạnh lùng, "Người cách mạng không thờ Phật hay Thần, chúng tôi tin vào chủ nghĩa cộng sản."Người có khuôn mặt vuông dài cười có chút cổ quái, “Em lại tin, sao không có vận may tốt như vậy chứ.
Không biết kiếp này có..."Hoắc Thanh Sơn quay đầu lạnh lùng nhìn cậu ta, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-bach-phu-my-vuong-gia/95825/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.