Edit: Sweetie
Lý Đại Bảo nước mắt nước mũi tèm lem thẫn thờ trong gió, nó nhân lúc Lý Thanh Lê đánh mệt dừng lại th* d*c liền lăn xuống giường, trườn ra cửa.
“Cô út, lòng cháu khó chịu, đầu cháu khó chịu, toàn thân đều khó chịu, cô không thể buông tha cho cháu sao?!”
Lý Thanh Lê mỉm cười: “Nghe qua câu này chưa, nhân lúc mi bệnh lấy mạng mi!”
Lý Đại Bảo bất chấp tất cả, gân cổ kêu gào: “Cô của cháu ơi, cháu có hai cái chân, cô thì chỉ có một cái, nếu cháu chạy thật, cô căn bản đuổi không kịp đâu!”
Lý Thanh Lê chẳng quan tâm vứt chày gỗ xuống đất, vỗ vỗ tay, “Cô mệt rồi, không muốn động thủ nữa.”
Lý Đại Bảo trông vui vẻ hẳn.
Nhưng nụ cười này duy trì chưa đến hai giây đã thấy Lý Thanh Lê một tay chống nạnh, một tay chỉ vào nó bắt đầu mắng:
“Lý Chính Quốc, cô nói cho cháu biết, Nhị Mai sắp kết hôn rồi, chuyện này chẳng có tí liên quan gì đến cháu, cháu không có tư cách thương tâm, càng không tư cách trách cứ cô ấy! Người ta cũng không nợ cháu thứ gì, nếu cháu còn xem Nhị Mai là bạn bè thì nên chúc cô ấy hôn nhân hạnh phúc, cả đời mỹ mãn!”
Sau đó thì mau chóng cút xéo đi!
Đôi lông mày sắc như kiếm của thiếu niên nhướng lên, Lý Đại Bảo đại th* d*c hai tiếng, quay phắt đi, “Cô không hiểu!”
Lý Thanh Lê thuận thế ngồi xuống mép giường, ôm cánh tay ung dung, “Cô quá hiểu, cháu là cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-co-em-chong-cuc-pham/2918390/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.