Sau khi đóng cửa, cô ta liền tính toán trực tiếp về thẳng nhà, ai biết trên đường đến trạm xe buýt vừa vặn đụng phải Giang Nguyệt Vi và Mã Ái Vân đang đẩy hai đứa bé đi vào trong cửa hàng, cô ta cười cười chào hỏi hai đứa nhỏ, sau đó nhìn Giang Nguyệt Vi nói: "Sao hôm nay cô lại rảnh rỗi đến đây?"
Giang Nguyệt Vi gần đây đang đi học, cho nên số lần đến cửa hàng bên này cũng ít đi, nghe Mã Ái Vân nói gần đây làm ăn lại không tốt lắm, cho nên liền bớt chút thời gian đến xem, không nghĩ tới sẽ gặp phải Tôn Thục Mẫn: "Buổi chiều tôi không có tiết, cho nên lại đây nhìn xem, cô đây là muốn đi đâu?"
Tôn Thục Mẫn khẽ vươn tay nhéo vai mình một cái, trên mặt nở nụ cười: "Hôm nay sủi cảo bán hết rồi, gần đây lại bận quá mệt mỏi, cho nên tôi lười làm nữa, cho mình nghỉ nửa ngày."
Mã Ái Vân vừa thấy bộ dạng đắc ý của cô ta liền không chịu nổi, gần đây bọn họ thật đúng là ép giá, làm ăn cũng theo đó mà lên không ít, vậy làm ăn tốt là tốt rồi, đến trước mặt bà và con dâu khoe khoang làm gì?
Trong lòng bà vốn đã khó chịu, trực tiếp nói: "Vấn đề mệt mỏi này rất dễ giải quyết, nhà cô đem giá cả nâng lên như cũ không phải là xong rồi sao?"
Tôn Thục Mẫn vừa nghe lời này đã biết người phụ nữ lớn tuổi trước mặt đang âm dương quái khí, nhưng cô ta nghe xong lại không hề tức giận, thậm chí còn có chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-co-vo-nho-duoc-cung-chieu/2740389/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.