Cử động như vậy, chiếc giường lại kêu “răng rắc”, Ôn Như Ý vội vàng véo anh, người đàn ông đau đến buông miệng ra, thở d.ốc hỏi: “Sao thế em?”
Ôn Như Ý thở phào một hơi: “Anh nhẹ một chút, cẩn thận giường sập đấy!”
Tần Trí Viễn cảm thấy bản thân có lẽ không đến nỗi xui xẻo như thế, anh vô thức lắc lắc giường, mặc dù giường kêu “răng rắc”, nhưng anh cảm thấy vẫn rất chắc chắn: “Không sao, chỉ là kêu một chút mà thôi, còn rất tốt.”
Nói xong, cơ thể anh lại lắc lắc, còn vừa bật lên vài cái vừa nói: “Em xem, không sao, chỉ là kêu...”
Lời vẫn chưa nói xong, Ôn Như Ý chỉ cảm thấy cơ thể đột nhiên mất trọng lực, trước khi cảm giác sắp rơi xuống, cô được người đàn ông kéo mạnh qua, sau đó “ầm” một tiếng, có gì đó sập rồi...
Sau đó, dường như có thứ gì đó bị xô ngã, một tiếng “cạch” lớn vang lên trong màn đêm tĩnh mịch, hai người lăn xuống đất, Ôn Như Ý sợ la lên, Tần Trí Viễn vội vàng ôm cô vào lòng và nói: “Không sao, không sao rồi.”
Rất nhanh trong phòng đã trở nên yên tĩnh, Ôn Như Ý nằm trên người Tần Trí Viễn, tiếp xúc thân mật, hai bên đều có thể nghe được nhịp tim đập “thình thịch” của đối phương: “Giường sập thật hả?”
Lúc này vẫn chưa mở đèn, Tần Trí Viễn cũng không nhìn thấy tình trạng trước mắt, nhưng không cần nhìn cũng rõ, giường thật sự sập, anh thật sự xui xẻo như vậy!
Tức quá! Chiếc giường cũ nát này!
Anh nén một hơi, ừm một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-cuoc-song-hanh-phuc-tren-dao/1918396/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.