🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cử động như vậy, chiếc giường lại kêu “răng rắc”, Ôn Như Ý vội vàng véo anh, người đàn ông đau đến buông miệng ra, thở d.ốc hỏi: “Sao thế em?”

Ôn Như Ý thở phào một hơi: “Anh nhẹ một chút, cẩn thận giường sập đấy!”

Tần Trí Viễn cảm thấy bản thân có lẽ không đến nỗi xui xẻo như thế, anh vô thức lắc lắc giường, mặc dù giường kêu “răng rắc”, nhưng anh cảm thấy vẫn rất chắc chắn: “Không sao, chỉ là kêu một chút mà thôi, còn rất tốt.”

 

Nói xong, cơ thể anh lại lắc lắc, còn vừa bật lên vài cái vừa nói: “Em xem, không sao, chỉ là kêu...”

Lời vẫn chưa nói xong, Ôn Như Ý chỉ cảm thấy cơ thể đột nhiên mất trọng lực, trước khi cảm giác sắp rơi xuống, cô được người đàn ông kéo mạnh qua, sau đó “ầm” một tiếng, có gì đó sập rồi...

Sau đó, dường như có thứ gì đó bị xô ngã, một tiếng “cạch” lớn vang lên trong màn đêm tĩnh mịch, hai người lăn xuống đất, Ôn Như Ý sợ la lên, Tần Trí Viễn vội vàng ôm cô vào lòng và nói: “Không sao, không sao rồi.”

 

Rất nhanh trong phòng đã trở nên yên tĩnh, Ôn Như Ý nằm trên người Tần Trí Viễn, tiếp xúc thân mật, hai bên đều có thể nghe được nhịp tim đập “thình thịch” của đối phương: “Giường sập thật hả?”

Lúc này vẫn chưa mở đèn, Tần Trí Viễn cũng không nhìn thấy tình trạng trước mắt, nhưng không cần nhìn cũng rõ, giường thật sự sập, anh thật sự xui xẻo như vậy!

Tức quá! Chiếc giường cũ nát này!

Anh nén một hơi, ừm một tiếng: “Có lẽ là vậy.”

Ôn Như Ý nghe vậy trực tiếp đ.ấ.m nhẹ một cái lên n.g.ự.c người đàn ông, thở hồng hộc nói: “Thế anh còn không mau mở đèn!”

Tần Trí Viễn do dự một lúc: “Thế em ngồi dậy khỏi người anh trước.”

Lúc này Ôn Như Ý mới bò dậy, Tần Trí Viễn cũng từ dưới đất bò dậy, bật đèn lên, căn phòng đã sáng trở lại, hai người nhìn thấy chiếc giường còn nguyên lúc nãy, bây giờ đã đổ sập, v chiếc thau rửa mặt vốn dĩ đặt bên giường họ cũng bị cột mùng đập trúng rơi xuống đất, may mà bên trong không có nước, nếu không bây giờ mặt đất đã bị ướt.

Thời tiết ở đây tương đối ẩm ướt, chân giường gỗ cũng rất dễ hư. Chiếc giường này để lâu, hai chân đã bị hư hỏng, mặc dù bộ đội đã lấy ván gỗ ra đóng đinh lại, nhưng suy cho cùng là gốc gỗ không còn tốt nữa, dù có đóng đinh bao nhiêu tấm ván cũng vô dụng, hoặc là vốn dĩ có thể trụ được một hai đêm, nhưng bị Tần Trí Viễn lắc lắc như vậy, nó trực tiếp đình công.

Tần Trí Viễn quay đầu lại nhìn cô: “Vừa nãy em có bị ngã trúng chỗ nào không?”

Ôn Như Ý cử động cơ thể, vừa nãy có lẽ bị ngã trúng, cô cảm giác cơ thể hơi đau, bụng cũng hơi đau, nhưng mà có người làm đệm ở dưới, cho nên cô cũng không đau lắm: “Cũng được, lưng của anh không sao chứ?”

Vốn dĩ lưng của Tần Trí Viễn không đau, lúc này nghe thấy cô quan tâm, khóe môi anh bất giác giật một cái: “Không sao, anh da thô thịt dày, rất khỏe!”

Ôn Như Ý chỉ vào chiếc giường trước mặt, nhéo người đàn ông một cái: “Đều tại anh, bây giờ giường sập rồi, anh nói xem phải làm sao đây?”

Tần Trí Viễn thấy cô tức hồng hộc, vội vàng nói: “Không phải anh cố ý, chỉ là...”

Anh vẫn chưa nói xong bên ngoài vang lên một hồi tiếng gõ cửa dồn dập: “Tiểu Tần, có chuyện gì thế, thứ gì nổ vậy??”

Sau đó, có giọng nói lại hỏi: “Vừa nãy cậu không có nổ s.ú.n.g đấy chứ?”

Tần Trí Viễn nhận ra được hai người nói lúc nãy, một người là Bao Trung Hoa, một người là Vu Vĩ Đào, mặt anh biến sắc, lòng nghĩ hỏng rồi, bây giờ trên đảo phòng bị vô cùng nghiêm ngặt, mỗi tối bất cứ lúc nào cũng có đội tuần tra đi kiểm tra, một khi có tiếng động thì phải kiểm tra, anh vội vàng lấy quần áo đưa cho Ôn Như Ý, sau đó mới nói: “Không sao, không cẩn thận làm đổ đồ mà thôi.”

Bao Trung Hoa ngây người: “Đồ gì đổ? Cậu làm đổ đồ làm gì?”

Vu Vĩ Đào cũng nói: “Lát nữa đội tuần tra nhất định sẽ đến, cậu phải mở cửa.”

Ôn Như Ý nghe thấy lời này, sắc mặt khẽ biến đổi: “Chúng ta còn có đội tuần tra? Khoa trương quá?”

Tần Trí Viễn gật đầu: “Không khoa trương, tọa độ chỗ này của chúng ta nhạy cảm, có động tĩnh đều phải kiểm tra một chút, nhưng mà họ kiểm tra xong không phát hiện bất thường cũng rất nhanh rời đi.”

Ôn Như Ý tưởng tượng đến cảnh một đám người đứng trong phòng nhìn chiếc giường đổ sập của họ, trên vẻ mặt cô lộ ra vẻ xấu hổ: “Thế lát nữa không phải họ sẽ biết giường chúng ta sập sao?”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.