Người đàn ông nghe vậy ngây người một lát, sau đó tiến tới một bước che trước mặt cô:
“Đồng chí Ôn, có phải chúng ta có hiểu lầm gì không? Hôm nay chúng ta mới xem như là gần đầu gặp mặt chính thức, sao cô có thể hiểu tôi rồi, sao chúng ta lại không hợp nhau rồi?”
Một người đàn ông cao lớn đứng trước mặt cô, bóng như sắp bao phủ người cô, Ôn Như Ý lập tức nắm chặt cuốn sổ đỏ trong tay, lùi ra sau một bước, ngước mắt nhìn anh, nói:
“Nhanh như vậy phó đoàn trưởng Tần đã quên rồi? Vài ngày trước trong Ủy ban cách mạng, sự dây dưa vướng víu của anh với hai người phụ nữ kia, mọi người chúng tôi đều nhìn thấy cả rồi, anh có người yêu rồi còn đi xem mắt, đối với hành vi không có đạo đức này, cá nhân tôi không thể chấp nhận được.”
Thấy cô trực tiếp gán tội cho mình, Tần Trí Viễn có chút buồn cười, tội danh này to quá, anh cũng không thể chấp nhận:
“Đồng chí Ôn, tận mắt chứng kiến chưa chắc đã là sự thật, sao cô chỉ dựa vào một lần gặp mặt mà đã chụp mũ cho tôi rồi? Cho dù là phạm nhân cũng phải cho người ta cơ hội tự thuật nhỉ?”
Ôn Như Ý bĩu môi: “Tôi cũng muốn cho anh cơ hội, nhưng tôi lo nếu không đi ngay bây giờ, đợi lát nữa cô người yêu đó của anh đến kéo anh, khóc lóc nói anh nhẫn tâm, tôi sẽ rất khó xử đấy.”
Tần Trí Viễn nghe vậy, huyệt trên tai đột nhiên giật giật, chuyện ngày hôm đó cô nhớ rõ như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-cuoc-song-hanh-phuc-tren-dao/1918466/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.