Cuối cùng một đám người cùng nhau ra ngoài.
Chu Cầm khóa cửa lại, lúc khóa còn cố ý khóa trái thêm một vòng.
“Được rồi, Minh Nguyệt à, con dẫn ba người họ đi dạo một chuyến cho thật tốt nhé, chờ buổi chiều cha con về rồi mở cửa.”
Bà ta đem cất chìa khóa rồi nhanh chóng bước ra đường đi làm.
Đỗ Minh Nguyệt nhìn ba người phía sau, quyết định giao quyền chủ động cho bọn họ.
“Cha, mọi người muốn đi dạo ở đâu, muốn đi dạo công viên hay đến cửa hàng bách hóa tổng hợp, hay là đi đến khu công xưởng gần đây ạ?”
Lần đầu tiên Đỗ Kiến Quốc bọn họ đi đến Hải Thị, thật ra thì nơi nào cũng đều rất tò mò, chỉ là tò mò nhất vẫn là môi trường mà con gái sống từ bé đến lớn như thế nào.
Cuối cùng bọn họ quyết định đi dạo ở khu công xưởng một chuyến.
Hãng cơ giới Hải Thị có quy mô vô cùng lớn, không chỉ riêng khu vực công xưởng, mà còn bao gồm cả khu vực hộ gia đình, trường học, cộng thêm mấy con phố lớn, trên đường có đủ loại các cửa hàng, có thể xem là một khu sinh hoạt cộng đồng tương đối hoàn thiện.
Lần đầu tiên hai cha con Đỗ Kiến Quốc được nhìn thấy cảnh tượng giống vậy, coi như là mở mang tầm mắt.
Ngược lại Đỗ Thi Thi một bên cũng chỉ hứng thú ở mức bình thường.
Dù sao cô ta cũng đã thấy qua sự sầm uất náo nhiệt của những thành phố lớn ở thế kỷ hai mươi mốt rồi, cái khu vực đơn sơ trước mắt này căn bản
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-dai-my-nhan-den-hai-dao/813856/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.