Cô gái mười mấy tuổi thì hiểu gì?
Nếu trở lại quá khứ, cô vẫn sẽ chọn giữ khoảng cách với Tống Tầm Chu khi anh chưa phải là chồng cô.
“Không cãi nhau, có chuyện nhỏ nào đáng để chúng ta cãi nhau? Anh muốn cãi cũng phải quay lưng lại với em và bịt tai lại mà cãi, nhìn em, nghe giọng em, anh không thể cãi được.” Anh đã hết giận từ lâu rồi.
“Em không thích khi anh giận anh sẽ quay lưng lại với em, dù anh giận ai, cũng không được quay lưng lại với em. Dù biết anh không giận em, em vẫn sẽ nghĩ anh giận em.”
Tống Tầm Chu không đồng ý ngay:
“Đôi khi anh giận, biểu cảm anh rất dữ dằn, anh không muốn làm em sợ.”
Anh không thể đảm bảo cảm xúc ổn định như Tề Ngọc Trân.
Tề Ngọc Trân rất ổn định, dù ghét giúp đỡ giáo viên hướng dẫn, cô cũng chỉ thỉnh thoảng phàn nàn vài câu, nhưng không mang cảm xúc chán ghét đó về nhà.
Cô có thể khó chịu trong lòng, nhưng vẻ ngoài trông như không có chuyện gì.
Tề Ngọc Trân:
“Em không sợ anh dữ dằn, chỉ cần anh không dữ với em, em đều thấy không sao.
Hoặc anh nằm trên giường giận, tóm lại đừng quay lưng lại em, nhớ lần trước anh giận Lan Hinh, em hỏi quan hệ giữa hai anh em sao lại tệ như vậy, anh nhớ lúc đó anh không muốn nhìn em, em đã làm gì?”
Anh nhớ lúc đó mình quay mặt không nhìn cô:
“Không phải không muốn nhìn em, là không muốn em bị dọa sợ bởi vẻ mặt của anh... Anh hiểu rồi, anh sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-doi-vo-chong-nho/1279587/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.