Tống Tầm Chu cầm lấy thư:
“Đựng trong phong bì, phong bì dán kín, muốn đọc lén vào buổi tối cũng không được.”
“Tối nay em vẫn ở nhà, làm sao mà anh đọc xong thư vào buổi tối được. Phải đợi mai em đi rồi mới đọc, nhớ đừng mang đến trường, em sợ anh không cẩn thận làm mất thư, để người khác nhìn thấy.
Em viết bằng bút chì là để khi trở về có thể tẩy đi, tẩy rồi em mới yên tâm.”
Cô viết bằng bút chì, hơn nữa còn viết nhẹ nhàng, sợ viết quá mạnh sẽ để lại dấu vết. Chỉ cần chồng có thể đọc rõ là được.
“Em viết nội dung gì ghê gớm lắm à?” Tống Tầm Chu nhìn phong thư, càng tò mò hơn.
Tề Ngọc Trân:
“Không phải là ghê gớm, nhưng nói trước mặt anh thì còn được, viết vào thư nói với anh thì em thấy hơi xấu hổ, dù sao cũng không được để lại dấu vết, bảo anh tẩy đi em cũng không yên tâm, em muốn tự tẩy sạch.”
Có một số nội dung không thể viết thẳng vào thư, chẳng hạn như tình cảm giữa vợ chồng.
Cô dám bày tỏ tình cảm bằng lời nói và hành động trước mặt anh ấy, nhưng không dám viết trong thư.
Tống Tầm Chu:
“Tại sao em lại không nói với anh luôn tối nay, anh nghĩ anh sẽ tò mò không ngủ được.”
“Sẽ không đâu, em ở nhà mà, làm sao có thể để anh mất ngủ được, ngoan nào, chúng ta về phòng ngủ đi, ba lá thư này tạm thời khóa trong ngăn kéo.” Tề Ngọc Trân lấy lại thư, khóa vào ngăn kéo.
Không cho chồng phản ứng kịp,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-doi-vo-chong-nho/1279592/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.