"Chị ơi!"
Tề Ngọc Liên chạy về phía chị gái, sau đó ôm chặt lấy chị mình.
Tề Ngọc Trân đang lau cửa sổ, thấy em gái chạy tới, cô buộc phải dừng việc đang làm lại:
"Cũng đã lớn cả rồi, có chuyện gì mà lại khiến em kích động thế?"
"Em đã thấy các thanh niên trí thức được phái tới đội sản xuất của chúng ta rồi. Có tổng cộng năm người, một người trong số đó khá cao lớn, còn đẹp trai, rất nhiều người trong đội sản xuất đều đang bàn tán về anh ấy. Em nghe Nhị Nha nói anh ấy không khác gì phượng hoàng ở giữa bầy gà."
Cô ấy kể lại lời của Nhị Nha về phượng hoàng và gà cho chị gái mình nghe.
Chẳng qua mấy lời này cũng không hề dễ nghe một chút nào.
Không hề vui, đã vậy còn chói tai.
"Em cứ kệ mấy lời Nhị Nha nói đi, chúng ta cũng không được nói những lời đó trước mặt các thanh niên trí thức, không chỉ thanh niên trí thức, mà cả trước mặt người ngoài cũng không được nói, không thể để họ coi thường chúng ta được."
Tề Ngọc Liên rất nghe lời chị gái, cô ấy bèn gật đầu liên tục:
"Em biết rồi, nghe lời Nhị Nha nói đúng là rất khó chịu, bây giờ là thời đại nhân dân làm chủ, gà rừng cũng có thể trở thành phượng hoàng mà!"
Viên Tú Thải không để ý đến chuyện phượng hoàng gà rừng gì đó, thấy con gái út lại quấn lấy con gái lớn, bà ấy bèn nói:
"Ngọc Liên, đừng bám lấy chị gái con nữa, mau lại đây giúp mẹ mang đồ nông cụ cho thanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-doi-vo-chong-nho/1279690/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.