Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bước chân Tưởng San San chợt khựng lại, cô ta quay phắt đầu lại, cả người như sắp nhảy lên: "Cô, cô nói cái gì?"
Trình Ninh nhún vai: "Còn muốn nghe lại à? Cô có gương không? Quay về tự nhìn dáng vẻ mình thế nào khác biết.
"
Tưởng San San tức đến mức tóc sắp bốc khói.
Dáng vẻ như sắp xông lên đánh người.
Nhưng lúc này mấy người trong ký túc xá của Trình Ninh cũng đến đây, Mẫn Nhiên thấy tình hình như vậy lập tức bảo vệ Trình Ninh, Vương Hiểu Quyên xoa eo, nhìn Tưởng San San lớn tiếng nói: "Sao? Bị Trình Ninh của chúng ta nói đúng nên thẹn quá hóa giận rồi à? Chỉ cho cô ngày nào cũng nói người khác mà không cho người ta cãi lại à? Đừng tưởng mình giọng khỏe giọng to mà tha hồ bắt nạt người ta nhá?"
Tưởng San San: !
Sắp phát điên rồi!
Lưu Lệ Na vội vàng kéo cô ta lại, khuyên nhủ: "San San, cô đang làm cái gì đấy, cô mà đánh nhau thì mới đúng là không biết suy nghĩ đấy.
"
Lưu Lệ Na và Tưởng San San cùng đi ra từ một viện, Lưu Lệ Na lớn hơn Tưởng San San mấy tuổi nên xem như là bà chị hàng xóm.
Vì vậy, mặc dù tính khí Tưởng San San khó chịu nhưng cô ấy vẫn luôn chăm sóc.
Cô ấy biết tại sao Tưởng San San lại không vừa mắt Trình Ninh.
Bọn họ đều xuống nông thôn từ hai năm trước.
Tính cách Tưởng San San kiêu ngạo như vậy cũng là có vốn để kiêu ngạo.
Tốt nghiệp cấp ba, ngoại hình ưa nhìn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-em-gai-ghe-trong-sinh/230645/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.